Thứ tự diễn thuyết được quyết định bằng việc bốc thăm. Khi giáo viên trưởng khối lên phát biểu, các đại diện của các lớp đã được gọi ra sau sân khấu
Đây là lần đầu tiên đại biểu các lớp nhìn thấy Lâm Hử ở khoảng cách gần. Dù là những học thần chẳng để ý chuyện gì ngoài học tập cũng phải ngó cậu mấy lần, thầm nghĩ cậu trai này có là bình hoa di động thật thì cũng không hề đáng ghét.
Bốc thăm xong, Lâm Hử đứng trong góc nhìn mẩu giấy. Bên trên viết rõ ràng con số 15.
Nói cách khác, cậu sẽ là người cuối cùng lên sân khấu.
Tương tự người mở màn, người kết màn cũng phải chịu một áp lực khá lớn. Nhất là nếu kết thúc không ra gì sẽ khiến người ta có cảm giác đầu voi đuôi chuột.
Sau khi bốc thăm, Lâm Hử không có cảm xúc gì lớn. Cậu trở lại hàng đầu của lớp, ngồi ngay ngắn. Về việc bản thân phải lên diễn thuyết, cậu lại chẳng mảy may lo lắng.
Thầy chủ nhiệm Vương ngồi ngay cạnh cậu, cổ vũ: “Lâm Hử, trò không cần để ý thái độ của mọi người, cứ phát huy như bình thường là được. Cũng không cần có áp lực tâm lý, bạn học trong lớp đều sẽ vỗ tay cổ vũ cho trò.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT