Khi điện thoại của Hứa Nam Ca reo lên, Hoắc Bắc Yến có chút giật mình.

Anh quay lại nhìn Hứa Nam Ca.

"Thiếu Sắt Ngũ Hành" là cô ấy?

Hứa Nam Ca nhận điện thoại: "Alo"

Điện thoại của Hoắc Bắc Yến lại không có âm thanh, anh nhìn vào điện thoại mới nhận ra rằng đối phương đang nghe điện thoại, nên cuộc gọi này không được kết nối.

* * *Là anh nghĩ quá nhiều rồi.

Lúc này ở đại sảnh cũng có vài người đang nghe điện thoại, không thể biết đâu là cô..

Lúc này, "Thiếu Sắt Ngũ Hành" gửi tin nhắn tới: [Xin lỗi, bây giờ tôi không tiện gặp mặt lắm, chúng ta hẹn lần sau đi.]

Tầng trên cùng.

Hứa Nam Ca một bên nghe điện thoại của Quý Minh, một bên nhắn tin cho "Cháu trai".

Quý Minh cười trên nỗi đau của người khác: "Lão đại, cô có được không, đã nhiều năm rồi chưa làm qua nhân viên bảo trì ư?"

Hứa Nam Ca lạnh lùng nói: "Nếu như cậu rảnh rỗi, thì tra giúp tôi số điện thoại riêng của Hoắc Bắc Yến một chút đi, để tránh lần nào tôi cũng đi tìm anh ấy."

Nếu có số điện thoại, cô có thể cách một tiếng lại gọi cho anh, nhắc nhở anh đến Cục Dân chính kiểm tra. Dưới sự tấn công dữ dội của cô, anh còn không tin vào điều nực cười này, cũng sẽ đi điều tra một chút.

Quý Minh lập tức nói to: "Làm sao có thể tra được, cô không biết đâu, trên mạng đều không có tin tức của anh ta, tôi tra được hành trình của anh ta đã phải nỗ lực rất nhiều.."

"Đó là cậu vô dụng."

Hứa Nam Ca cúp máy, liền nhìn thấy Diệp Diệp đang ở bên cạnh tỏ vẻ khinh thường: "Hứa tiểu thư, số điện thoại của ông chủ chúng tôi được giữ bí mật, người bình thường căn bản không thể có được."

Hứa Nam Ca cố ý trêu chọc hắn: "Vậy anh có tin rằng sau này tôi không chỉ có số điện thoại của ông chủ anh, mà còn có Wechat của anh ấy.."

Thủ tục ly hôn có chút phiền toái, sau này chắc chắn sẽ phải liên lạc nhiều hơn với Hoắc Bắc Yến.

Diệp Diệp chế nhạo: "Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!"

Nói xong, điện thoại Hứa Nam Ca reo lên, "Cháu Trai" gửi tin nhắn Wechat tới: [Khi nào thuận tiện thì có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.]

*

Mười phút sau, Hứa Nam Ca sửa xong điều hòa.

Cô vỗ nhẹ tay: "Bộ lọc đã dùng quá lâu và tích tụ nhiều bụi bẩn, ảnh hưởng đến chức năng làm mát, chỉ cần rửa sạch sau đó đổi lại là được rồi."

Diệp Diệp nhìn cô làm việc nhanh nhẹn, giải quyết vấn đề nhanh như vậy, thái độ thù địch với cô giảm hơn một chút.

Để ngăn cô lại đi tìm ông chủ, Diệp Diệp đích thân tiễn cô xuống lầu.

Đến cửa, hắn ẩn ý sâu xa nói: "Hứa tiểu thư, tiếp theo, chúng tôi sẽ không còn dịch vụ chuyển phát nhanh ký tận nơi ở tầng trên cùng nữa, cũng sẽ không có hư hỏng về điện nữa"

Hứa Nam Ca nghe ra trong lời nói của hắn có ẩn ý, chỉ cười: "Ừ, buổi trưa gặp."

Cô quay người rời đi.

Diệp Diệp: ?

Hắn không để lời đó trong lòng, quay lại tầng cao nhất.

Buổi trưa, Hoắc Bắc Yến có một bữa tiệc xã giao.

Anh không thích xã giao, nhưng kể từ khi trở về nước, còn phải tôn trọng văn hóa trên bàn rượu của Trung Quốc, những dịp như vậy cũng không có nhiều.

Diệp Diệp toàn bộ quá trình đều như vậy.

Họ đến một nhà hàng tư nhân, nhìn những người phục vụ mặc đồng phục, đột nhiên Diệp Diệp nâng cao cảnh giác.

Việc làm thêm ngoài giờ phổ biến nhất mà sinh viên lựa chọn là làm phục vụ nhà hàng?

Hắn nhìn xung quanh, hầu như mọi nhân viên phục vụ đều nhìn qua đây, phát hiện không có Hứa Nam Ca, lúc này mới an tâm.

Nhưng rất nhanh liền cảm thấy bản thân thật buồn cười.

Hứa Nam Ca đã làm chuyển phát nhanh và nhân viên bảo trì rồi, làm sao có thể còn làm thêm việc khác được nữa chứ?

Thực sự là bị câu "buổi trưa gặp" kia của cô dọa sợ.

Diệp Diệp thư giãn trong phòng bao, đợi đến khi thức ăn được đưa lên, bếp trưởng qua cảm ơn.

"Chào mọi người, món ăn hôm nay có hài lòng không?'

Nghe giọng nói quen thuộc của cô gái cất lên, Diệp Diệp cứng người.

Hắn mạnh mẽ quay đầu lại như thể gặp ma vậy, liền nhìn thấy Hứa Nam Ca đội mũ bếp trưởng đứng ở cửa, trên khuôn mặt cô nở một nụ cười nhẹ, đơn giản giới thiệu về thực đơn hôm nay, cuối cùng đi đến bên cạnh Hoắc Bắc Yến, thấp giọng nói:" Hoắc tiên sinh, đi Cục dân chính kiểm tra một chút đi. "

Hoắc Bắc Yến:"... "

Anh siết chặt hàm dưới, khuôn mặt vốn bình thản của anh giờ đã có chút rạn nứt.

Diệp Diệp nhìn thấy cô còn sốc hơn," Cô, cô là đầu bếp? Cũng có loại chứng chỉ đó? "

" Đúng vậy. "

Hứa Nam Ca thò tay vào trong túi, muốn cầm chứng chỉ đầu bếp ra, nhưng không cẩn thận làm rơi ra ngoài 1, 2, 3.. tổng cộng là 5 giấy phép làm việc khác nhau.

Diệp Diệp nuốt nước bọt:" Cô có 5 công việc bán thời gian? "

Hứa Nam Ca:" Không phải "

Diệp Diệp vừa mới thở phào nhẹ nhõm liền nghe thấy cô nói:

" Còn có vài cái tôi không mang theo bên người. "

Diệp Diệp: !

Hứa Nam Ca mỉm cười nhìn về phía Hoắc Bắc Yến:" Xem Hoắc tiên sinh cần gì, tôi đều có thể làm. Có lẽ là Hoắc tiên sinh cũng không muốn tôi tiếp tục làm phiền đi? Vậy không bằng đến Cục dân chính kiểm tra một chút? "

Hoắc Bắc Yến căng mặt.

Đôi mắt hoa đào của người phụ nữ như nước như sương, lúc nói chuyện luôn giống như là mang theo chút ẩn tình đưa tình, làm cho những người còn lại trên bàn ăn đều nhịn không được nhìn về phía cô.

Sắc mặt Hoắc Bắc Yến lập tức tối sầm lại, vẫn phớt lờ Hứa Nam Ca, chỉ nhìn về phía Diệp Diệp:" Đi điều tra một chút.. "

Trong lòng Hứa Nam Ca cảm thấy vui vẻ.

Người đàn ông này cuối cùng cũng bị mình thuyết phục rồi?

Nhưng sau đó lại nghe thấy hắn lạnh lùng nói:" Ai đã tiết lộ hành tung của tôi. "

"... "

Diệp Diệp bước lên phía trước một bước, lại dừng lại phía trước Hứa Nam Ca:" Hứa tiểu thư, mời cô lập tức rời khỏi đây. "

Hứa Nam Ca lại bị đuổi ra khỏi phòng bao, đứng ở bên ngoài thở dài.

Hoắc Bắc Yến này vì sao lại không chịu tin cô?

Cho dù có kiên nhẫn đến đâu thì bây giờ cô cũng có chút khó chịu.

Cô không đi, dứt khoát đợi ở bên ngoài.

Hai năm nay, cô đã bao giờ phải chịu sự thờ ơ như vậy.

Càng nghĩ càng giận..

Hứa Nam Ca lấy điện thoại ra, muốn tìm ai đó để phàn nàn hai câu, nhưng kiểm tra Wechat, lại phát hiện ra không có người nào thích hợp, dứt khoát đăng lên vòng bạn bè.

Trong phòng bao.

Mọi người vừa dùng bữa, vừa nịnh nọt Hoắc Bắc Yến.

Anh nghe có chút thiếu kiên nhẫn, lấy điện thoại ra giả vờ như đang bận.

Nhàm chán ấn vào vòng bạn bè, liền nhìn thấy" Thiếu Sắt Ngũ Hành "20 phút trước đăng lên vòng bạn bè: [Không tức giận, phải luôn kiên nhẫn với cháu trai.]

Hoắc Bắc Yến có chút giật mình.

Anh lập tức gửi tin nhắn cho" Thiếu Sắt Ngũ Hành ": [Cô bao nhiêu tuổi rồi? Đã có cháu trai rồi sao? ]

Cũng không thể để một người già chăm sóc bà..

" Thiếu Sắt Ngũ Hành ": [? ]

" Thiếu Sắt Ngũ Hành ": [.. Anh đang nói vòng bạn bè của tôi sao, đó là đang mắng người, có một người luôn không nghe hiểu lời tôi nói.]

Hoắc Bắc Yến:"... "

Lúc này anh mới nhận ra lời mình vừa nói thật buồn cười.

Thế nên anh đã gửi tin nhắn để che đậy sự xấu hổ của mình: [Bộ não là một thứ cần thiết hàng ngày, hắn có thể coi nó thành vật trang trí đi.]

" Thiếu Sắt Ngũ Hành ": [ Tôi lại mắng anh ta thêm hai câu.]

Hoắc Bắc Yến cong môi: [Chúng ta chỉ mắng người, đừng mắng anh ta nữa.]

" Thiếu Sắt Ngũ Hành ": [Nể tình anh biết cách nói chuyện như vậy, tối nay cho lão Phật gia thêm cơm, bà ấy có kiêng gì không? ]

Hoắc Bắc Yến: [Bác sĩ nói ít ăn cay ngọt, còn lại thì tuỳ ý.]

" Thiếu Sắt Ngũ Hành ": [Được.]

Hai người nói chuyện, luôn mang đến cho Hoắc Bắc Yến cảm giác như cùng bạn cũ trò chuyện, rất thoải mái.

Anh đột nhiên hỏi ý kiến: [Tối nay có thể đi thăm bà không? ]

" Thiếu Sắt Ngũ Hành": [Được thôi, hoan nghênh bất cứ lúc nào.]

Sau đó, cô gửi số nhà và địa chỉ cụ thể qua.

(Hết chương)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play