*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vậy là hôm nay Lâm Tuệ đã chính thức đi dạy buổi đầu tiên, cô dậy sớm sửa soạn ăn sáng rồi sau đó Diệp Đào Ngọc chở cô đến trường. Một lần nữa quay trở lại trường với một cương vị khác khiến cô có chút hồi hộp chờ mong, hi vọng mọi chuyện suôn sẻ.

"Cô giáo của chúng ta thật xinh đẹp"

"Tự nhiên thấy có chút ghen tị với sinh viên của em quá"

"Chị thật là!"

"Hahah"

Sau khi đưa Lâm Tuệ đến trường, Diệp Đào Ngọc dùng một nụ hôn sâu chào tạm biệt cô. Ôm hôn nồng nhiệt xong, nàng giúp cô sửa lại quần áo và mái tóc, nhẹ nhàng nói:

"Chị rất tự hào về em nha, cố lên Tiểu Tuệ"

"Còn nữa em đi học lấy bằng ô tô đi, sau đó toàn bộ số xe trong nhà đều là của em"

"Vâng em biết rồi. Giờ em xuống xe đây, chị đi làm cẩn thận nhé"

Lâm Tuệ sẽ phụ trách dạy cho sinh viên năm nhất, cô vừa bước vào lớp thì cả lớp ồ lên một tiếng. Mọi người thi nhau xì xào bàn tán về lão sư xinh đẹp của bọn họ, Lâm Tuệ ra hiệu cho cả lớp im lặng, cô chậm rãi nói:

"Xin chào các em, cô tên là Lâm Tuệ, sẽ phụ trách các em học phần thực hành tiếng A1, A2, và B1. Lên năm hai các em sẽ học đến hết C1, lúc đó sẽ có các lão sư khác phụ trách dạy tiếp các em"

"Cả lớp có câu hỏi gì cho cô không?"

"Cô ơi, có phải cô tốt nghiệp thủ khoa trường mình đúng không ạ? Em có theo dõi trường mình mấy năm nay rồi a"

Lâm Tuệ mỉm cười nói:

"Ừ thật ra cũng nhờ một chút may mắn, cô chỉ hơn bạn á khoa có 0,01 thôi"

"Woww"

"Xịn dữ"

"Thiên a~"

"Má ơi đỉnh"

....

"Vậy cô có người yêu chưa ạ?"

Cô mỉm cười nói:

"Cô có rồi"

"Omg"

"Haizz"

...

"Được rồi lớp chúng ta có lớp trưởng chưa nhỉ?"

Một cô gái ngồi bàn đầu giơ tay nói:

"Là em – Kỳ Hiểu Giai ạ"

"Vậy thì cho cô xin Wechat của em nhé, có việc gì cô sẽ nhắn cho em rồi em sẽ nhắn cho cả lớp giúp cô"

"Được ạ"

"Bây giờ cả lớp chưa có giáo trình đúng không?"

Cả lớp đồng thanh nói:

"Chưa cô ạ"

"Thế thì cô nhờ mấy bạn nam lớp mình lên văn phòng khoa nhận sách cho cả lớp nhé"

Sau khi bốn chàng trai rời đi, Lâm Tuệ hỏi thêm cả lớp:

"Có bạn nào học trước tiếng Đức rồi không?"

Cô đặt câu hỏi xong thì có kha khá cánh tay giơ lên, cô đưa ánh mắt nhìn qua cả lớp một lượt mỉm cười nói:

"Ừm rất tốt haha. Cả lớp cũng yên tâm nhé, ngày xưa cô cũng học từ con số 0 thôi, chỉ cần chúng ta chăm chỉ, quyết tâm là được"

Sau khi phát sách cho cả lớp xong, cô mới bắt đầu giới thiệu về giáo trình và các lưu ý... rồi mới bắt đầu bài giảng. Quả thật sinh viên trong lớp cô không ai ngủ cả, tất cả đều rất chú ý lắng nghe, còn có sinh viên chụp ảnh cô trong lúc cô đang giảng bài. Chàng trai này sau đó đăng bức ảnh này lên Douyin khen lão sư của cậu.

Thế nhưng không ngờ chỉ ngay ngày hôm sau bức ảnh này lập tức được lên xu hướng, top 1 hotsearch trên Douyin và Weibo. Ở dưới không ít bình luận khen cô:

"Ơ đây không phải Lâm Tuệ sao? Cậu ấy đã trở thành giảng viên Bắc Ngữ rồi cơ à?"

"Bạn học cũ của tôi này, giỏi quá đi. Từ ngày xưa cũng đã rất xinh đẹp còn tài giỏi"

"Vị tỷ tỷ này xinh gái quá, cho hỏi đã có bạn trai chưa a?"

"Ước gì đây là bạn gái tôi haha"

"Trời ơi trường người ta kìa~~~"

"Ôi có lẽ tôi phải xem lại giới tính của mình rồi"

"Chết thật"

"Xin hỏi trường khác có đến ngồi học ké được không vậy?"

"Được rồi tôi sẽ đặt mục tiêu thi vào Bắc Ngữ"

"Lão bà ơiii anh đến đây"

"Nữ chính ngôn tình đây sao?"

...

Đọc bình luận không ít người tự nhận Lâm Tuệ là lão bà của bọn họ, biểu cảm trên gương mặt của Diệp Đào Ngọc không thể nào khó coi hơn. Nàng chỉ biết thở dài, trong lòng rất tức giận. Nàng ôm Lâm Tuệ từ đằng sau hờn dỗi nói:

"Rõ ràng em là lão bà của chị mới đúng. Tại sao bọn họ lại nhận vơ như vậy chứ? Thật đáng ghét mà!!!"

"Chị đừng giận nữa có được không?"

Diệp Đào Ngọc quyết định ngày mai sẽ nói chuyện cho ba mẹ biết.

"Chị đang nghĩ gì đó a~?"

"Mai chị sẽ nói chuyện của chúng ta cho ba mẹ biết"

Lâm Tuệ mỉm cười quay ra đằng sau ôm lại nàng, cô nhẹ nhàng nói:

"Vâng"

"Nhỡ họ không đồng ý thì sao?"

"Em tin chị, chị sẽ thuyết phục được họ"

Rời đi cái ôm ấm áp, nàng bế ngang người Lâm Tuệ lên, tiến về phía giường. Cô giật mình xấu hổ nói:

"Chị thả em xuống đi"

"Chị phải trừng phạt em đêm nay mới được, ai bảo lão bà của chị câu người như vậy?"

......

May mà sáng hôm sau Lâm Tuệ không có tiết trên lớp, một tuần cô chỉ dạy có 3 buổi. Thức dậy có chút muộn cả người đều đau nhức, cô quay ra thì không thấy chị ấy đâu. Nhìn đồng hồ đã là 8h30 sáng, cô thở dài đứng dậy lấy quần áo đi tắm rửa, sau đó xuống dưới nhà ăn sáng. Trên bàn ăn, cô thấy có một tờ giấy ghi chú:

"Tiểu Tuệ, buổi sáng vui vẻ! Chị nấu đồ ăn sáng cho em rồi đó. Nếu em thấy nguội có thể hấp lại cho nóng. Trong tủ có rất nhiều đồ ăn, nếu đói em cứ lấy ăn nhé! Chị yêu em"

Lâm Tuệ mỉm cười hạnh phúc sau đó ngồi xuống từ từ ăn sáng. Ăn uống dọn dẹp xong, cô lên trên phòng mở sách vở ra quyết định học thêm tiếng Pháp và đi dạy thêm tiếng Đức bên ngoài kiếm thêm thu nhập. Thời gian rảnh còn lại cô đi học bằng lái xe ô tô. Lâm Tuệ có rất nhiều dự định ấp ủ, cho nên cô vẫn luôn không ngừng cố gắng.

Buổi tối tan làm, Diệp Đào Ngọc lái xe trở về biệt thự Diệp Gia quyết định công khai mọi chuyện cho ba mẹ biết. Đứng trước cửa nhà, nàng nhẹ nhàng bấm chuông cửa, ngay sau đó là mẹ nàng ra mở cửa. Bà nhìn thấy nàng liền mỉm cười nói:

"Sao hôm nay lại về đây thế? Chẳng phải mấy ngày nữa con mới được nghỉ hay sao?"

Nàng cười nói:

"Chả lẽ con nhớ ba mẹ mà không về được hay sao?"

"Được rồi, cô chỉ giỏi nịnh thôi. Mau vào đây ăn cơm với ba mẹ đi"

"Mà Tiểu Tuệ về rồi hả?"

"Con bé vẫn khỏe chứ?"

"Mẹ hỏi từ từ thôi con mới trả lời được chứ"

"Tiểu Tuệ còn giống con ruột của mẹ hơn con rồi đấy"

Bà liếc nhìn con gái nói:

"Con bé này thật là, Lâm Tuệ cũng coi như là một nửa con gái của mẹ vậy. Mẹ rất thương con bé"

"Vậy thì tốt quá nha"

"Em ấy vừa về mấy tháng nay, vừa đi dạy ở Bắc Ngữ được mấy ngày rồi"

"Con có chuyện này muốn nói với ba mẹ"

"Sao thế con gái?" Diệp Đào Nguyên vừa bước ra thì nghe thấy giọng của con gái.

"Vâng chuyện là..."

Nàng hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng nói:

"Con và Tiểu Tuệ đang quen nhau"

Hai ông bà đều trợn tròn mắt không tin được, Trình Ánh Như vội vàng hỏi lại:

"Con nói cái gì đó? Quen nhau là thế nào?"

"Con và em ấy yêu nhau được một năm nay rồi"

"Con chỉ hi vọng ba mẹ ủng hộ quan hệ này"

"Con đúng thật là... là con dụ dỗ Tiểu Tuệ có phải không? Đứa trẻ đó ngoan ngoãn như vậy lại bị con làm hư"

"Ta không đồng ý"

"Tại sao ạ?"

"Không phải mẹ rất yêu quý em ấy sao?"

"Còn tương lai của hai đứa..."

"Mẹ a~ mẹ cũng từng sống ở Pháp rất nhiều năm mà, con nghĩ mẹ sẽ hiểu chứ. Còn nữa, không có người đàn ông nào xứng với Tiểu Tuệ hết cả"

"Đúng không ba?" Nàng vừa nói vừa chuyển ánh mắt qua nhìn ba.

Bị hỏi đột ngột như vậy, nhất thời ông bị con gái làm khó, khẽ hắng giọng một cái rồi nói:

"Ừ ừ đúng vậy. Tiểu Tuệ thông minh, xinh đẹp, tài giỏi, công dung ngôn hạnh đủ cả, kiếm một người xứng đáng với con bé thật khó. Mà có lấy được người như thế nhỡ chẳng may vớ phải bà mẹ chồng oái oăm thì thật ủy khuất Tiểu Tuệ à nha"

"Ờ ờm bà thấy tôi nói đúng không?"

"Lại được cả ông sao?" Quả thật khi nghe được chồng mình nói như thế, bà cũng có chút dao động và lo lắng. Chỉ sợ Lâm Tuệ không được hạnh phúc. Bà thở dài nói:

"Thôi được rồi, hôm nào con đưa Tiểu Tuệ về nhà ăn cơm cùng đi"

Hai mắt nàng sáng rực lên, mừng rỡ nói:

"Vậy là mẹ đồng ý rồi sao? Thật hay quá, con biết mẹ thương con nhất mà." Nàng nói xong liền chạy đến ôm mẹ thật chặt.

"Cô không phải nịnh tôi, là tôi lo cho Tiểu Tuệ mới phải. Đừng có bắt nạt con bé có nhớ chưa hả? Không thì đừng trách bà mẹ già này"

"Hahaha vâng con xin tuân lệnh"

"Giờ con phải về rồi, ngày mai con sẽ đưa em ấy qua đây ăn tối với ba mẹ nha"

"Con xin phép đi trước ạ, ba mẹ ăn cơm đi"

Mang theo tâm trạng vui vẻ như trúng số độc đắc, nàng lái xe trở về nhà. Về đến nhà, nàng vội vàng chạy đi tìm Lâm Tuệ, thấy cô đang nấu ăn, nàng bổ nhào đến ôm cô.

"Bảo bối chị nhớ em chết mất"

"Mới có mấy tiếng thôi mà"

"Em nấu sắp xong hết rồi, chị mau đi tắm rửa đi"

"Hihi chị có cái này muốn nói với em"

"Có chuyện gì vui sao?"

"Ừm tin tốt"

"Kể cho em với"

"Tí nữa nha, giờ chị đi tắm đã." Hôn chụt một cái vào má cô rồi nàng đem theo túi xách chạy như bay lên phòng. Lâm Tuệ thấy thế không nhịn được cười. Khoảng mười lăm phút sau, cô mới thấy nàng bước xuống.

Ngồi vào bàn ăn, Lâm Tuệ hỏi:

"Chuyện chị nói là gì thế?"

"Haha ba mẹ chị đã đồng ý cho chúng ta yêu nhau rồi. Mẹ còn thương em hơn là chị đó. Bà muốn làm người mẹ thứ hai của em đó nha"

Lâm Tuệ rơm rớm nước mắt, nàng vội vàng lấy tay lau nước mắt cho em ấy, dịu dàng nói:

"Bảo bối ngoan, đừng khóc nữa." Nói xong thì nàng ôm cô vào trong lòng. Một lúc sau, Lâm Tuệ mỉm cười nói:

"Đến cuối tuần trở về em nhất định cũng sẽ thưa chuyện với ba"

"Ừ được rồi, chị cũng sẽ về thăm bác trai với em. Mà còn nữa, mẹ chị muốn cuối tuần này em về ăn tối với cả nhà"

"Dạ vâng"

...

Từ khi bức ảnh của Lâm Tuệ lên hot search, đương nhiên Vương Ngôn Khải cũng biết đến. Hắn ta vừa cầm điện thoại có bức ảnh Lâm Tuệ, liền cười lớn tiếng như vớ được vàng. Ngôn Khải sau đó nhờ người điều tra về thân phận của cô, hơn nữa còn đặc biệt dặn dò thám tử điều tra về 'người bạn trai' kia của Lâm Tuệ.

Ngày hôm sau thám tử gửi cho hắn ta kết quả. Ngôn Khải đọc không thiếu dòng chữ nào, từ bối cảnh, gia đình, học vấn,... nhưng chỉ duy nhất là không tra ra được người yêu của Lâm Tuệ là ai. Hắn ta nắm chặt điện thoại, hai hàm răng siết chặt.

"Là em lừa tôi sao?"

...

Lúc lên lớp, cô đã nhắc nhở sinh viên của mình không được tự ý đăng ảnh hay video quay cô lên trên mạng, cậu sinh viên kia cũng đã xin lỗi và Lâm Tuệ bỏ qua cho cậu. Khi cô kết thúc tiết dạy ca chiều, đương nhiên vẫn là Phúc Nhị đến đón cô trở về nhà với chiếc xe vẫn gắn mác 'Taxi' kia. Xe bắt đầu lăn bánh thì Ngôn Khải cũng bắt đầu khởi động xe chạy theo chiếc xe mà Lâm Tuệ vừa bước lên. Đi được một đoạn Phúc Nhị cảm thấy chiếc xe đắt tiền nổi bần bật đằng sau nãy giờ cứ bám theo, không biết có phải trùng hợp không, anh cố ý đi đến trạm xăng rồi dừng lại, giả vờ xuống đổ xăng thì chiếc xe kia cũng dừng lại theo cách sau đó khoảng bốn, năm mét.

Phúc Nhị nhíu nhíu mày nhìn chiếc xe kia rồi nhìn Lâm Tuệ đang ngồi trong xe. Lâm Tuệ lên hot search không phải anh không biết, chỉ sợ cô bị người ta đến quấy rầy thì không hay. Không để cho Lâm Tuệ lo lắng, sau khi 'đổ xăng' xong, anh lên xe ngồi rồi lái xe đi như bình thường, chiếc xe kia cũng bắt đầu chạy theo. Cố ý lái xe đi đường vòng, cuối cùng cũng cắt đuôi được chiếc xe kia, anh mới lái xe đưa Lâm Tuệ trở về. Khu nhà này của tiểu thư an ninh rất tốt, hơn nữa lúc nào cũng có vệ sĩ trực 24/24.

Sau khi nhìn Lâm Tuệ bước vào nhà, anh mới lấy điện thoại ra nhắn cho tiểu thư. Đọc được tin nhắn của Phúc Nhị, Diệp Đào Ngọc hai mày nhíu chặt, dặn dò anh chú ý giờ giấc đưa đón Lâm Tuệ, còn có dặn dò vệ sĩ phải tăng cường phòng bị.

Đột nhiên bị mất dấu chiếc taxi kia, Ngôn Khải tức giận lấy tay đập mạnh vào vô lăng một cái, miệng không ngừng chửi thề. Được rồi không theo dõi được lần này thì lần sau nhất định phải theo dõi xem nhà Lâm Tuệ ở đâu.

- -----------------------------------------------------------------------------------------------------

10/3/24



Thấy chị đẹp có vibe khá giống Tiểu Tuệ cho nên mình lấy tạm ^^

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play