Hiển nhiên là hôm nay Phùng gia rất vui, nên cũng chưa có hành xử gì quá đáng hay gây ra sức ép đối với Hà gia.
Còn Phùng Thục Huyên và Yến Cẩn Uy vẫn nghe theo lời của ông nội và ngủ ở đây một đêm, lúc ở trong thì Yến Cẩn Uy vẫn còn đang ngồi ở trên giường, còn cô thì đang ngồi trước bàn trang điểm. Ánh mắt của anh vẫn cứ nhìn chằm chằm về phía của cô một cách nóng bỏng, làm cho da đầu của Phùng Thục Huyên phải tê rần, có cảm giác như xung quanh đang có một đống lửa, cố gắng thiêu đốt da thịt của cô.
Đến một lúc thì cô cũng không nhịn được nữa, liền nhìn về phía của Yến Cẩn Uy, mất kiên nhẫn, nói:
- Yến gia, anh cứ nhìn tôi chằm chằm như vậy là có ý gì đây? Chẳng phải tôi đã nói rõ với anh rồi sao? Tôi là Chu Tước, tôi cũng không muốn giấu anh, chỉ là thân phận của tôi không thể lộ, tuổi tác… Thì càng khó tin hơn.
Nhưng Yến Cẩn Uy không đáp, anh chỉ nhìn cô, sau đó lại chủ động đến phía sau của cô, trực tiếp giúp cô tháo trang sức ra, đến lúc này anh mới nhẹ nhàng choàng tay ôm lấy cô, tựa cằm lên vai cô, nhìn thẳng vào gương, nói:
- Huyên Huyên, vậy em nói xem nên giải thích thế nào về việc kết hôn với tôi đây?
Dừng một chút, Yến Cẩn Uy lại nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của cô, sau đó lại ma mị nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play