Nhìn dáng vẻ hủ giấm chua của Yến Cẩn Uy thật sự cũng làm cho Hà Thục Huyên cảm thấy vui vẻ, cũng chẳng biết từ khi nào mà cô lại thích dáng vẻ ghen tuông, bá đạo này của anh nữa. Có lẽ là từ khi anh nhận ra con người thật của cô.
Không để không khí bữa tiệc thêm căng thẳng thì Phùng Tuân đã bước lên bục lớn, tuyên bố rằng tiệc thọ thần của Phùng lão chính thức bắt đầu. Lúc này thì Triệu My Ánh cũng chỉ biết đưa mắt nhìn theo hướng của con gái, còn Phùng Dinh thì đương nhiên là phải kéo tay, nhắc khéo vợ mình nên tiết chế một chút. Hiện tại khoa học đã tiên tiến rồi, chỉ chờ thêm mấy tiếng nữa là có thể chắc chắn, bà ấy không nên gấp gáp, kẻo làm con gái sợ.
Còn Phùng Diệc thì không cần nói, cậu nhóc này hoàn toàn bị Hà Thục Huyên mê hoặc, còn không ngừng lẽo đẽo bên cạnh chị gái của mình, ra sức làm nũng. Trái lại với dáng vẻ chiều chuộng mà Hà Thục Huyên dành cho Phùng Diệc thì Yến Cẩn Uy lại không vui, vợ anh tuy rằng có thể là tiểu thư Phùng gia, nhưng thằng oắt con kia cũng đâu cần phải dính chặt như vậy chứ?
Và có lẽ Hà Thục Huyên cũng nhìn ra vẻ mặt không được hài lòng từ vị trí Yến gia, cô liền để Phùng Diệc lại cho Phong Vinh, sau đó thì đi đến bên cạnh anh, còn nhẹ nhàng nói:
- Yến gia, anh sao vậy? Lẽ nào anh... Ghen rồi?
Cứ ngỡ rằng Hà Thục Huyên sẽ trêu chọc được Yến Cẩn Uy, nhưng không ngờ anh không biết không biết ngại, liêm sỉ cũng không còn dính lại một miếng nào, trực tiếp choàng tay ôm lấy cô, còn nghiêng đầu, nói:
- Đúng, anh ghen rồi. Vậy bà xã có an ủi anh một chút không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play