Thấy Kỷ Tô cứ mãi im lặng, cuối cùng Kiều Cẩm cũng hiểu ra, cậu ta vội vàng cứu vớt: “Đúng đó đúng đó, thật ra Kỷ Tô đàn dở lắm, hành hạ lỗ tai của mình tôi là đủ rồi, mấy cậu đừng nghe thì hơn!”
“Tôi không tin.” Vương Minh Triết nắm chặt cây nạng chen lên từ phía sau, “Kỷ Tô đẹp thế này thì sao đàn dở được?”
Kỷ Tô: “…”
Lập luận kiểu gì thế, cậu đẹp với cậu biết đàn thì liên can gì đến nhau?
Nhưng chuyện tới nước này, cậu đã trở thành con vịt bị ép treo lên giá rồi, nếu cứ khăng khăng không chịu đàn sẽ khiến người ta nghi ngờ hơn.
Đặc biệt là Cố Chiêu có trực giác rất nhạy bén.
Kiều Cẩm vẫn còn muốn viện cớ giúp cậu: “Thật ra thì, Kỷ Tô cậu ấy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT