Lúc hai mẹ con Ngu gia chạy đến biệt thự Hạ gia thì Hạ gia đang cực kì hỗn loạn, Hạ Mạnh Mai và Hạ Ninh Tranh đã ra ngoài để xử lý chuyện di chuyển vật tư của nhà máy Thượng Hải, nữ quyến thì ở nhà thu dọn đồ đạc, lần trước một phần đồ đạc cũng đã được chuyển bớt tới Trùng Khánh, chỗ đồ đạc còn lại cũng đã được chất đầy vào các thùng, các hòm, chỉ đợi ngày xuất phát là sẽ được chở ra khỏi Thượng Hải.
Nghe nói nhà thông gia tới, Hạ thái thái thở phào một hơi, đích thân đi ra đón người: "Tôi vừa sai Dư quản gia đi đón thái thái và thiếu gia sang đây, nào ngờ nhà thông gia đã tự sang đến nơi rồi."
Ngu thái thái mỉm cười nắm chặt tay Hạ thái thái, hai người cùng ngồi xuống ghế sofa, nhìn qua thì biệt thự Hạ gia có vẻ rất lộn xộn, nhưng nhìn kĩ từ trên xuống thì có thể thấy tất cả mọi người đều đã có nhiệm vụ của riêng mình, có vẻ đã có người đoán trước được sẽ có tình huống bất ngờ xảy ra nên phân công rõ ràng từ trước.
Nhìn thấy vậy, bà cũng yên tâm hơn, chậm rãi nói với Hạ thái thái: "Lúc còn trẻ tôi và cha Hồng Đậu đã từng tới Bắc Bình để mở cửa hàng, lại vào đúng đợt chiến tranh kéo đến miền Bắc, mấy tháng sống trong mưa bom bão đạn, tôi đã bị dọa cho sợ mất mật luôn rồi, giờ vừa nghe đến chiến tranh là tôi lại hoảng hốt, nửa đêm nghe nói chính thức khai chiến, tôi không nghĩ được gì nhiều mà vội chạy đến đây luôn, để thông gia chê cười rồi."
Hạ thái thái sai người hầu dâng trà, đồng tình nắm chặt lấy tay của Ngu thái thái: "Ai gặp chuyện này thì cũng sẽ có cảm giác sốt ruột thôi, tôi và lão gia đã tỉnh dậy từ 4 giờ sáng nay rồi, đến giờ vẫn chưa có tâm trạng ăn uống gì cả, lúc nào cũng chỉ nơm nớp sợ là sẽ đánh tới tô giới. Dù sao thì Hồng Đậu cũng mới mang thai, nhà mẹ đẻ chắc hẳn sẽ còn lo hơn chúng tôi nữa. Mấy ngày trước Vân Khâm cũng nói là nó đang lo Thượng Hải sẽ rơi vào tay giặc nên đã sang nhà thông gia khuyên mọi người chuyển đến Trùng Khánh cùng gia đình tôi, giờ đã khai chiến rồi, ý nhà mình thế nào?"
Ngu thái thái cũng không quanh co lòng vòng mà thẳng thắn gật đầu: "Ý của hai vợ chồng Vân Khâm tôi cũng hiểu, bây giờ Hồng Đậu còn đang mang thai, người một nhà lại càng không thể rời nhau được, đồ đạc đã thu dọn hết rồi, hành lý của tôi và Sùng Nghị cũng không nhiều, giờ muốn đi thì cứ thế mà đi thôi, có điều trong nhà vẫn còn ít người hầu lớn tuổi, lại không có con để nương tựa, tôi muốn dẫn họ đi theo luôn."
Hạ thái thái cảm thán cười: "Thái thái thật tốt bụng, để tôi sai Dư quản gia đến nhà thông gia lấy hành lý, đến lúc đó người hầu Hạ gia có thể đi cùng tàu với Hạ thái thái đến Trùng Khánh, chuyện này cũng đơn giản ấy mà. Hồng Đậu và Trúc Quân thu dọn nốt đồ đạc trong phòng, người hầu vẫn còn đang bận chạy ngang chạy dọc chắc cũng chưa đi báo cho con bé là thái thái đã tới đây đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play