“Đây cũng chỉ là một suy đoán.”
Hạ Vân Khâm nói thêm: "Mặc dù hung thủ đã bỏ thuốc Cố tiểu thư nhưng hắn cũng không ra tay làm hại cô ấy, có thể thấy, lúc đó cô ấy không phải là mục tiêu mà hắn chọn để ra tay. Tại sao lại dùng thuốc mê để tấn công? Nhất định hắn có lý do riêng của mình, có lẽ hắn cần cô ấy hôn mê một khoảng thời gian để hắn bố trí kế hoạch của bản thân, hoặc bên cạnh cô ấy có thứ gì đó mà hắn muốn lấy đi."
Peter Vương tiếp lời: "Lúc Hồng Đậu mới mất tích, tôi đã nghiêng về một loại suy đoán, vì Cố tiểu thư mất tích, Hồng Đậu cũng mất tích theo, hai chuyện có vẻ như quá trùng hợp nên tôi đã cho rằng đây là một cái bẫy của hung thủ. Nhưng bây giờ nhìn lại, vì Hồng Đậu vô tình thấy hung thủ đang giết người nên mới bị tấn công, vậy Cố tiểu thư bị tấn công hẳn là có lý do nào đó, quá liều lĩnh, quá thiếu tỉnh táo, có lẽ người này đột nhiên phát hiện ra Cố tiểu thư có được thứ gì đó của hắn nên nhất định phải lấy lại trước khi cô ấy về nhà, chính vì thế mới xảy ra chuyện tấn công."
Hồng Đậu hỏi Cố Quân: "Lúc ấy trừ mấy quyển sách này ra cậu còn mang gì theo? Lúc tỉnh dậy cậu có thấy thiếu gì không?"
Trên đường đến đây Cố Quân đã kiểm tra lại rất nhiều lần: "Không, mấy món đồ mà tớ để trong cặp và sách ở thư viện đều còn nguyên."
Sự chú ý của bốn người lại quay về mấy quyển sách trên bàn tròn.
Hồng Đậu thuận tay cầm một quyển sách hướng dẫn làm bánh xe trượt lên xem, "Đây đều là mấy quyển sách rất bình thường, tại sao người đó không trực tiếp yêu cầu mượn sách? Chẳng lẽ hắn biết Cố Quân đang điều tra về vụ án Hứa Dịch Sơn nên biết nếu trực tiếp yêu cầu mượn sách thì sẽ khiến cậu ấy nghi ngờ, chỉ có thể nhân lúc cậu ấy hôn mê để lấy trộm?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play