Lúc Hồng Đậu từ văn phòng của Peter Vương đi ra vốn vô cùng buồn chán, ai biết được khi xuống cầu thang lại không cẩn thận bị trẹo chân, lần này thì đúng là họa vô đơn chí (1) mà, nhất thời làm cho tâm trạng của cô tụt dốc tới cực điểm.
(1) Họa vô đơn chí: hết khổ này đến khổ khác, tổn hại ngày càng nặng nề
Lúc trước khi đến cô còn hi vọng có thể lập tức nói chuyện với Peter Vương, nhưng không ngờ lại phải thất vọng như vậy, theo cô thấy thì Peter Vương đâu chỉ ngoan cố mà quả thực còn vô cùng máu lạnh.
Khập khiễng đi được một đoạn, sự tức giận của cô cũng dần tiêu tan, chỉ trách cô thôi, trong tình thế cấp bách đã suy nghĩ theo hướng khác, coi như Peter Vương có năng lực thì dựa vào cái gì nhất định phải tự mình chuốc lấy phiền phức cho bản thân chứ.
Cô hậm hực suy nghĩ một lúc nhưng cũng nhanh chóng tỉnh táo lại ngay, trước tiên cứ về nhà đợi đã, có lẽ mọi việc cũng không phức tạp như cô nghĩ đâu, nếu anh trai đã đi tô giới Pháp để tìm hiểu tin tức, không chừng trở về có thể làm rõ một chút.
Chỗ ở của Peter Vương cũng coi như là yên tĩnh trong trung tâm náo nhiệt, suốt cả con đường hầu như không có mấy người qua lại, chỉ thỉnh thoảng trong ngõ sẽ có vài ngã rẽ, khó tránh khỏi khiến người ta cảm thấy mờ mịt, cũng may ngõ không dài, chỉ cần rẽ một lần nữa là có thể ra khỏi ngõ rồi, sau lưng truyền tới tiếng leng keng của chuông xe đạp, cô quay đầu nhìn một cái, hóa ra là Hạ Vân Khâm.
Hồng Đậu tránh qua một bên nhường đường cho anh, cũng không có ý định dừng lại.
Ai ngờ Hạ Vân Khâm đạp xe tới trước mặt cô, phanh xe ngăn cô lại, cười nói: “Ngu tiểu thư, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT