Hai người nhìn nhau, ánh mắt cô đen như bầu trời đêm, khi cô cười lên liền hiện ra các gợn sóng nhấp nhô, anh nhìn chằm chằm hồi lâu, trong lòng dường như có một cành liễu nhẹ nhàng lướt qua, ngưa ngứa buồn buồn, anh đưa tay lên vòng qua sau gáy cô, kéo cô lại gần bên môi mình, khẽ nói:
"Chân tạm thời không cử động được, nhưng tay và cánh tay thì vẫn bình thường mà, em mang khăn ra đây, anh sẽ lau người cho em thật cẩn thận, đảm bảo là những chỗ cần lau thì sẽ không sót chỗ nào."
Hồng Đậu cố ý nghiêng người gần về phía anh, khi kề sát môi anh thì đột ngột dừng lại, đẩy anh một cái, mỉm cười xuống giường:
"Đến lúc nào rồi mà còn nghĩ đến mấy chuyện vớ vẩn, nhỡ động phải miệng vết thương thì anh không đau lòng nhưng em lại đau lòng, anh ngoan ngoãn nằm yên đó cho em đi."
Hạ Vân Khâm chỉ thấy đồ ăn đến miệng rồi mà còn chưa ăn được, đành phải trơ mắt nhìn cô đi vào phòng vệ sinh, trong lòng vừa ngứa ngáy lại vừa bất đắc dĩ, chán nản nằm xuống giường:
"Ngu Hồng Đậu."
Trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy ào ào, Hồng Đậu bắt đầu tắm rửa, nghe tiếng anh gọi, cô tưởng tượng biểu cảm trên mặt anh lúc này, không nhịn được mà bật cười, nhưng vẫn không chịu đáp lại anh, sợ anh sẽ không để ý đến vết thương mà mò vào phòng tắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT