Còn Khóa Anh Nữa Thì Chia Tay

Chương 3 + 4


3 tháng


3

Sửa thì sửa, tay cậu cầm bút, hàm cắn chặt, xóa mất cái đoạn đưa lưỡi ra kia.

Sau đó cậu xin mở khóa thêm lần nữa.

Thấp thỏm chờ đợi mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng tác giả nhỏ cũng được trả lời.

# Bạn có một tin nhắn từ hệ thống #

Tay run rẩy, mí mắt giật giật, tác giả nhỏ sợ sệt bấm vào cái chấm nhỏ kia.

# Chương 38 tác phẩm “Cậu và bốn gã trai của cậu” của bạn vì chứa nội dung vi phạm quy định nên đã bị khóa # 12:04:09

Sao vẫn không qua ải vậy!

Rõ ràng xóa cái đoạn đưa lưỡi ra rồi mà!

Tác giả nhỏ vẫn kiên trì bền bỉ, thử mở khóa lần hai.

# Chương 38 tác phẩm “Cậu và bốn gã trai của cậu” của bạn vì chứa nội dung vi phạm quy định nên đã bị khóa # 14: 20: 12

# Chương 38 tác phẩm “Cậu và bốn gã trai của cậu” của bạn vì chứa nội dung vi phạm quy định nên đã bị khóa # 15: 41: 54

# Chương 38 tác phẩm “Cậu và bốn gã trai của cậu” của bạn vì chứa nội dung vi phạm quy định nên đã bị khóa # 17: 12: 23

Đáng ghét!

Tác giả nhỏ tức bể phổi, đành phải đi xin sự trợ giúp của biên tập.

【Tác giả nhỏ】Biên tập ơi (╥﹏╥) Em bị khóa chương mất tiêu ời, sửa kiểu gì cũng không qua kiểm duyệt hết trơn.

Biên tập nhắn lại.

【Biên tập】Cậu lại bị khóa à?

【Tác giả nhỏ】Biên tập xem giúp em với, thấy cái gì em cũng không được viết hết á (╥﹏╥)

Sau đấy tác giả nhỏ gửi qua một đống chữ, còn gửi thêm mấy cái meme cún nhỏ bắn tim.

Biên tập đọc rất nhanh.

Tiếng thông báo tin nhắn QQ nổ bên tai tác giả nhỏ.

【Biên tập】Tác giả à, chỗ “hôn môi” này không được “kéo sợi” ra.

【Biên tập】Cậu xóa thử chỗ “chỉ bạc” với cả “nước bọt” xem.

Hai mắt tác giả nhỏ tối sầm lại, xóa hết mấy cái này thì còn viết làm mẹ gì nữa. Cằn nhằn thì cằn nhằn, nhưng tác giả nhỏ vẫn cảm kích vì biên tập đã chỉ ra ngay đúng vấn đề.

Biên tập vẫn còn gửi tin nhắn,

【Biên tập】Cậu sửa “nước bọt” thành “nước dãi” cũng được.

Tác giả nhỏ:…

Tác giả nhỏ: Đổi thành “nước dãi” có miếng nghệ thuật nào chết liền luôn á.

Những từ này trước đây vẫn được duyệt trên web C, nhưng hôm nay lại trở thành nguyên nhân bị khóa truyện nhiều lần. Tác giả nhỏ vẫn chưa từ bỏ ý định, từ từ gõ ra một dòng chữ.

【Tác giả nhỏ】Tại sao lại không được viết “chỉ bạc” nữa vậy, trang sức của nhà quý tộc thời cổ cũng dùng chỉ bạc mà, em thấy từ “chỉ bạc” này rất bình thường luôn á.

【Biên tập】Tác giả à, nhưng mà trong ngữ cảnh đó không được xuất hiện từ “chỉ bạc”.

【Biên tập】Ví dụ này, trong núi cũng có hang động, nhưng lúc mùi mẫn, ghi “hang động” vào chắc chắn sẽ bị khóa.

Tác giả nhỏ: Tui thật sự không còn lời nào để nói.

4

Nụ hôn kiểu Pháp của người ta, vậy mà cuối cùng lại biến thành chạm môi.

Tác giả nhỏ khóc không ra nước mắt, đành phải than thở ở cuối chương: Mọi người à, không phải tui ăn bớt ăn xén không chịu viết, mà là web C không cho viết. Chương này thè lưỡi ra rồi, có sợi chỉ bạc luôn rồi, thậm chí còn ấy ấy ấy rồi, nhưng tui chỉ được viết tới đoạn chạm môi thôi. Tui biết là quý vị rất buồn, nhưng mà tui cũng buồn lắm chứ, 1.000 chữ bị bên xét duyệt ép phải xén hết 900 chữ, thậm chí con web C này còn bắt tui phải viết bù số chữ nữa.

Khu bình luận nổ tanh bành.

Tui xúc cục dân chính tới đây: Huhuhu chiếc Lamborghini bự của tui đâu!

*Vì mấy cảnh H là “lái xe” nên ý bả là cảnh H ngọt nước đâu rồi á :))))

Đang chạy trốn Mary Sue: Truyện np mà lại không có H á! Sao có thể!

Tui yêu np cho tới chết: *khóc 7749 dòng sông*

Còn có người bình luận: Tác giả ơi up lên weibo được không hu hu hu hu.

Tác giả nhỏ rep lại: Web C không cho up H lên liên kết ngoài đâu *khóc rống*

Nhưng Lỗ Tấn đã từng nói, khó khăn là vô biên vô tận, cách giải quyết cũng vô tận vô biên.

Ấy, xin lỗi nha, Lỗ Tấn chưa từng nói câu này.

Nói lại.

Không biết là vị danh nhân nào từng nói câu này: Khó khăn là vô biên vô tận, cách giải quyết cũng vô tận vô biên.

Chẳng biết là ai bày đầu, trên web C nổi lên một cách viết H mới tên là viết “dòng ý thức”.

Lúc viết H tác giả nhỏ luôn theo đuổi sự lãng mạn và mỹ cảm ở mức cao nhất, “dòng ý thức” quả đúng là nghề của cậu rồi. Thử vài lần, tác giả nhỏ viết lên tay cũng rất nhanh. Thế là cậu bắt đầu để ý tới mọi sự vật có thể cài cắm được trong đời sống, cả những thứ có thể thay thế cho bộ phận khó nói nào đó nữa, sau đó dùng biện pháp ẩn dụ ví von, ẩn ý miêu tả sự “đau đớn triền miên” của nhân vật chính.

Muôn vàn hoa cỏ, đào tuyết nạo hang, máy bay trên tầng mây, làm đề toán học, trăm nghìn cách viết H, tác giả nhỏ thử viết theo cách đó, lần nào người xét duyệt cũng cho qua!

Cũng chẳng xuất hiện tình trạng mới qua được kiểm duyệt một hôm lại bị khóa tiếp.

Tác giả nhỏ thầm cười to: Há há há! Ma cao một tấc, đạo cao một trượng! Tui mà cũng có ngày hôm nay!

Bạn trai thò người ra từ đằng sau hỏi bằng vẻ mặt hiếu kỳ lẫn khó hiểu: “Sao anh cười vui thế? Gặp chuyện tốt gì à?”

Tác giả nhỏ có tật giật mình, nhanh tay lẹ mắt ấn nút lưu, sau đó đóng tệp word lại, “Hầy, anh xem trúng clip hài trên web B ấy mà.”

Sao phải giật mình?

Bởi vì tác giả nhỏ vẫn chưa nói vụ viết truyện trên web C cho bạn trai nghe.

Tại sao lại không nói?

Vì bạn trai của tác giả nhỏ là một chàng trai “ghen như Hoạn Thư”.

Hồi lúc mới yêu nhau, tác giả nhỏ đã suy nghĩ kĩ rồi. Nếu như có một ngày người yêu biết cậu viết truyện đam mỹ, trong truyện không những miêu tả kỹ càng các bộ phận trên cơ thể, mà còn viết về một người đàn ông với nhiều người đàn ông khác, lúc viết H chèn thêm cảm nghĩ vào, phổ cập cách sử dụng các loại dụng cụ, thậm chí còn vô thức thể hiện sở thích tình dục* độc lạ của mình–

*Gốc là XP: chỉ những sở thích tình dục, có thể là đặc thù, kỳ lạ, thậm chí là quái gở.

Một khi bình giấm của tên đàn ông này bị đổ, chắc chắn hắn sẽ đòi lại mọi thứ ở trên giường.

***


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play