Thẩm Kính Đình vừa nãy còn cảm thấy hơi bực bội, nghe Từ Yến Khanh nói thế thì bật cười, cái “kẻ kia” còn lớn tuổi hơn cả Nhị gia đấy.
Người lăn lộn lâu năm chốn quan trường có ai mà không lõi đời, Từ Yến Khanh lại nổi tiếng miệng gang lưỡi thép, dù là khi thẩm án trong Hình bộ hay lúc thương nghị trên triều thì tính tình luôn ngạo nghễ cương ngạnh. Theo lẽ thường, tính cách như thế chắc chắn sẽ làm mích lòng người khác, nhưng Nhị gia lại là người khôn khéo lọc lõi, hắn từng nói với thủ hạ thế này: “Bên cạnh Hoàng thượng thiếu gì phường xu nịnh. Thứ bệ hạ còn thiếu chính là một thanh đao sắc.”
Cuộc đời Từ Nhị gia cũng lắm thăng trầm, trước đây Hoàng thượng đã không nhân vụ án nhà họ Tạ trừng phạt hắn tức là có ý muốn dùng hắn. Sau khi vượt qua hoạn nạn, hắn gần như đã thay da đổi thịt, Hoàng thượng cũng có được một thanh đao như ý nguyện. Dù thế, lòng kiêu hãnh trong Từ Yến Khanh chưa từng mất đi, chỉ là đã chín chắn trưởng thành hơn xưa.
Thẩm Kính Đình thấy Thượng thư đại nhân hôm nay được nghỉ nhưng không huấn luyện thủ hạ, cũng không ra ngoài xã giao, lại thoải mái ở đây vẽ tranh, có vẻ đang tận hưởng một ngày nhàn rỗi, vậy mình đừng nói mấy chuyện phiền lòng kia kẻo làm Nhị gia mất vui, bèn bảo: “Không có gì đâu, Nhị gia đừng bận tâm.”
Từ Yến Khanh tinh thông cầm kỳ thi họa, đặc biệt là vẽ tranh thủy mặc cực kỳ xuất sắc, hắn còn lấy bí danh là “Huyền Nhất” để vẽ tranh, tranh này được bán trên phố, chỉ mỗi bức “xuân nguyệt mẫu đơn” đã được treo giá hơn ngàn hai.
Thẩm Kính Đình ngồi xuống một bên cửa sổ, người hầu mang sổ sách trong cửa hàng đến và chuẩn bị bút mực.
Một người vẽ tranh, một người xem sổ sách, cảm giác khá êm đềm bình yên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play