Trên bến đò ngoài thành, lúc tôi lên thuyền thì người ngựa phủ Từ vừa đuổi tới. Nhà đò đâu dám chống lại, lúc họ định dừng thuyền thì tôi nghe loáng thoáng tiếng ai đó gọi: “Tam Hỉ!”
Tôi lập tức gieo mình xuống sông.
Nước sông buốt lạnh đắng chát, đáy sông tối đen như mực làm tôi chợt nghĩ đến cái giếng trong sân nhà họ Thẩm kia, chỗ ấy có phải cũng lạnh, cũng đắng giống nơi này hay không.
Khi tỉnh lại, tôi lặng im đảo mắt nhìn xung quanh, tôi lại quay về nơi này.
Người nhà họ Từ nhốt tôi trong từ đường phía sau nhà, nơi này vốn dùng để giam giữ người phạm lỗi trong tộc chờ xử lí. Tuy tôi bị giam nhưng không phải chịu quản thúc khắt khe, việc ăn mặc sinh hoạt không khác xưa là mấy, chỉ là tôi không được gặp bất kỳ ai ngoại trừ một người hầu câm điếc.
Tám ngày sau, Từ Yến Khanh về kinh.
Ngày hôm ấy, trời vừa sáng tôi đã ngồi ở đầu giường. Người hầu câm đi vào giúp tôi rửa mặt, chải đầu, thay quần áo, sau đó dẫn tôi đến nội đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play