Hôm nay, đến tận khi Bích Lạc gọi, tôi mới thức giấc. Sau khi ngồi dậy, tôi hỏi cô: “Giờ là lúc nào rồi?”
“Bẩm Thiếu quân, đã quá giờ đi rồi ạ.”
Khi giúp tôi rửa mặt chải đầu, Bích Ngọc nói: “Thiếu quân, sáng nay khi nô tỳ vừa vào, Đại thiếu gia bảo mọi người đừng làm ồn, ngài quả là săn sóc người rất chu đáo.”
Tôi nghĩ, lúc này Từ Trường Phong đã đến nha môn từ lâu. Lẽ ra tôi phải tiễn ngài mới đúng, bèn nói với họ: “Sau này, dù Đại thiếu gia có nói gì đi nữa, các chị cũng phải lén gọi tôi dậy, nhé?”
Bích Ngọc cười tủm tỉm, đáp: “Đã rõ.”
Tôi đi ra ngoài, vừa lúc ánh mặt trời chiếu vào mắt, tôi hơi chuếnh choáng, suýt trượt chân, may mà người hầu đỡ kịp.
“Thiếu quân cẩn thận.” Bích Lạc nhìn sắc mặt tôi, nói: “Hôm nay Thiếu quân không khỏe, để nô tỳ bảo người mang lọng che tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT