Tiều Minh Thu ghét cái ác như kẻ thù nói: “Cả nhà Phan Kiến Bình đúng là thua cả con vật, thế mà có thể nhốt ông bà nội, nương, nhị thúc và Từ Chí Minh vào trong một căn hầm, mỗi ngày dùng roi đánh. Ngoài ra mỗi ngày chỉ cho bọn họ một chén cháo, còn không cho đi ra ngoài. Có gì thì đều phải đi ở trong quần, mùi bốc lên vô cùng hôi thối!”
Nhớ đến tình cảnh kia, Tiều Minh Thu suýt chút nữa đã nôn ra.
Phan Dũng nghe Tiều Minh Thu miêu tả thì cũng cầm lòng không được mà nhíu mày.
Ông ta không thể ngờ Phan Kiến Bình lại có thể thua trong tay Từ Chí Minh.
Phan Dũng hỏi: “Chẳng phải Địch đãi nhân đã từng đến đó kiểm tra qua một lần, nhưng vẫn không tìm được đám người đánh Từ chí Minh sao?
“Haiz, lần trước bọn ta đúng là không lục soát được gì, nhưng mà, lần này thì khác, lần này có Từ cô nương đi theo cùng. Còn tìm được hầm mà Phan Kiến Bình đã dùng để giấu một vạn hai ngàn lượng. Phan Điển Sử, ngài không nhìn thấy lúc ấy đâu... Cả đời này của ta cũng chưa từng thấy nhiều bạc trắng như vậy. Trắng bóng khắp một mảnh, khi chúng ta thu dọn, cánh tay của chúng ta đều đau nhức!”
Đồng tử Phan Dũng co rút lại, mấy năm nay Phan Kiến Bình đã tích góp được một vạn hai ngàn lượng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play