Tôi Là Bảo Mẫu Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 1


3 tháng


Editor: Annie (hoaithao)

Cánh cửa phòng trẻ con đã bị đóng chặt.

Bên kia cánh cửa dày bị bao phủ bởi một sự im lặng đáng sợ, như thể không có ai trong phòng.

"Thiếu gia Claude, thiếu gia Claude? Làm ơn mở cửa đi mà. Làm ơn!"

Các hầu gái của nhà Công tước Ambrosia gõ cửa và gọi tên chủ nhân nhỏ của họ đầy tha thiết. 

Nhưng đứa trẻ cứng đầu đã khóa cửa và không phản ứng lại.

"Thiếu gia Claude!"

Người hầu đứng dậm chân và gọi tên cậu bé bằng giọng mạnh mẽ hơn. Rồi một giọng nói nhẹ nhàng, đầy tiếng nức nở phát ra từ bên trong cửa.

"Ta không muốn..."

"Ôi trời, thiếu gia Claude!"

Khi đứa trẻ lần đầu tiên có phản ứng, những người hầu cuối cùng cảm thấy nhẹ nhõm và vỗ ngực. Nhưng ngay sau đó, tiếng khóc buồn bã của đứa trẻ đang nín nhịn vang lên.

"Không, ta không thích! Ta không muốn! Hu hu hu!"

Những người hầu cảm nhận sự cứng đầu trong giọng nói của thiếu gia nhỏ. Có lẽ cánh cửa nặng nề đó sẽ không mở trong hôm nay.

"Cô không phải mẹ ta, hức... Vì ta đã giết mẹ mình..."

"Cậu đang nói gì vậy, thiếu gia Claude? Đó không phải sự thật."

"Ta không cần bảo mẫu đâu! Ta không cần ai ngoài mẹ hết!"

"Thiếu gia Claude!"

"Hu hu! Ta không cần, ta không cần!!!"

Căn phòng yên tĩnh giờ đây tràn đầy tiếng khóc thê lương, buồn bã. Sự cố chấp của đứa trẻ làm những người hầu thất vọng, nuốt nước bọt.

Claude chưa bao giờ khóc đến mức này cả, rất khó để những người hầu biết phải đối phó với tình huống lạ lẫm này như thế nào.

Cuối cùng, ánh mắt của họ đồng loạt đổ dồn vào một trong những người hầu gái.

“Tại sao cô lại nói những lời vớ vẩn đó với thiếu gia Claude?!”

Người hầu gái nhận được ánh mắt oán trách, cười nhếch mép và quay đầu đi.

"Hừm!"

Tên cô ta là May Chenblun, con gái thứ bảy của Nam tước Chenblun, một trong những gia đình thuộc hạ của Công tước Ambrosia.

Có lẽ vì khác với những người hầu khác, May luôn kiêu ngạo.

May luôn bên cạnh Thiếu gia nhà Ambrosia, dính chặt như keo, nên rõ ràng cô ta đã thì thầm điều gì đó vào tai Thiếu gia lần này.

Chắc hẳn cô ta đã khiêu khích cậu bé tội nghiệp bằng cách nói 'Cha của cậu sẽ tìm người mới để thay thế mẹ cậu thôi!'

Những người hầu lắc đầu thở dài, nghĩ.

Nếu quản gia và hầu gái trưởng ở đây lúc này, May chắc chắn sẽ không thể kiêu ngạo được nữa! Ông ấy đã ra ngoài gặp Công tước Ambrosia, người vừa rời khỏi dinh thự để tham dự cuộc họp tại cung điện Hoàng gia nhưng chưa trở về.

Vì thế, những người hầu phải nuốt cơn giận và thuyết phục Claude.

"Đi đi. Ta, ta ghét các ngươi...! Hức, hức."

Tiếng nức nở của đứa trẻ phát ra qua cánh cửa, nhưng người hầu lại không thể làm gì khác.

Sarah Millen không bỏ lỡ một hình ảnh nào, cô ghi nhớ mọi thứ.

'Mọi thứ đã sai từ đầu.'

Đêm qua cô không thể chợp mắt vì căng thẳng, mong đợi đến ngày hôm nay.

Cô giơ tay lên, vuốt mạnh để làm giảm cơn đau đầu đang hoành hành.

"Có vẻ như Thiếu gia Ambrosia chưa sẵn sàng. Ta có thể đi về được không?"

Những người hầu lắc đầu dữ dội và ném ánh mắt tuyệt vọng về phía Sarah.

'Làm ơn giúp đỡ chúng tôi đi mà!'

Như thể họ đang tìm kiếm sự cứu rỗi.

Họ dường như nghĩ rằng Sarah Millen có thể giải quyết tình huống khó khăn này.

Đó là vì danh hiệu đi kèm với cái tên Sarah Millen rất đặc biệt.

Trong Đế quốc Crombell, cô được gọi là Sách giáo khoa của các tiểu thư, và ngay cả Hoàng đế cũng cúi đầu và yêu cầu cô giám sát việc giáo dục Công chúa.

Mặc dù phụ nữ chưa kết hôn không thể kế thừa danh hiệu và tài sản, nhưng cô chính là Nữ bá tước thực sự của gia đình Millen, người được hứa sẽ kế thừa danh hiệu bất kể dù có kết hôn hay không.

Đó là Sarah Millen.

"Nữ bá tước Millen, tôi rất xấu hổ nhưng… hy vọng cô có thể giúp chúng tôi. Thiếu gia Claude của chúng tôi không phải là đứa trẻ cứng đầu, chắc cậu ấy chỉ hơi lo lắng một chút thôi..."

Họ cười và yêu cầu sự giúp đỡ.

Mặc dù hơi tổn thương nhưng điều quan trọng nhất bây giờ là thực hiện mệnh lệnh của chủ nhân - giới thiệu Sarah và Claude với nhau.

Thấy vậy, Sarah lặng lẽ thở dài. Không phải cô không biết rắc rối của những người hầu, nhưng mà cô cũng rất khó xử.

‘Cốt truyện thay đổi rồi. Sao lại là bây giờ chứ?’

Claude Ambrosia.

Một thiếu gia bất hạnh bị ghét bỏ vì đã giết mẹ mình ngay khi chào đời.

Và là nam chính của ‘Hoa của bóng tối’ - người sẽ trở thành phản diện phá hủy Đế quốc.

Đó là số phận của đứa trẻ đang khóc nức nở này.

Claude Ambrosia bị nuốt chửng bởi sức mạnh bóng tối bị nguyền rủa qua nhiều thế hệ trong gia đình Công tước Ambrosia, và được cứu rỗi bởi Elena Preston - nữ chính xuất hiện trong tương lai sau này.

Tuy nhiên, cho đến lúc đó thì, cậu tự ghét bỏ bản thân và trở nên ngày càng điên rồ.

Cuối cùng, điều đó dẫn đến cái chết bi thảm của cha cậu.

Claude Ambrosia bất hạnh trở thành kẻ phản diện để thỏa mãn ham muốn vặn vẹo của mình.

Đó là cách cậu ta được miêu tả trong cuốn tiểu thuyết ‘Hoa của bóng tối’.

Sarah đã đến đây để ngăn Claude bị bóng tối bao trùm.

'Không sao. Claude vẫn chưa hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng. Vậy thì tại sao...'

Khao khát tình thương và tình yêu, nam chính chỉ khao khát tình thương mù quáng từ bảo mẫu Sarah suốt thời thơ ấu.

Vì vậy, Sarah đã mong đợi đứa trẻ đó sẽ chạy đến đầy yêu thương và ôm cô vào lòng. 

Thật không ngờ, Claude lại từ chối cô một cách tuyệt tình đến vậy.

Cô không ngờ sự phát triển của tiểu thuyết, vốn đã làm cô nản lòng vô số lần trong quá khứ, lại thay đổi một cách vô ích như thế.

"Trước hết, Thiếu gia đã từ chối ta, vì thế..."

Khi cô đang cố gắng giảm bớt cơn đau đầu đang hành hạ, May, người đã quan sát tình huống nãy giờ với đôi mắt híp, bước lên với một nụ cười tươi và mở miệng.

"Hừm, có lẽ đây là lúc để tôi bước lên rồi nhỉ?"

Những người hầu đều nhìn thái độ kiêu ngạo của May với ánh mắt lo lắng.

Dù cô ta có giả tạo thế nào trước mặt Claude và điều khiển đứa trẻ ấy theo ý mình, thì liệu cô ta có dám thiếu tôn trọng với Sarah - Nữ bá tước thực sự của Millen không chứ?

Nhưng mối lo ngại của họ nhanh chóng thành sự thật.

"Nhưng tôi không biết nên gọi cô là gì. Ưmm... Cô Millen? Tiểu thư Millen?"

"May!"

Những người hầu đều sốc và hét tên May. Nhưng May không quan tâm và liến thoắng lưỡi rắn đỏ mọng của mình.

"Thiếu gia Claude chỉ nghe lời tôi, các người có thể làm gì chứ? Nếu từ đầu các người giao vị trí bảo mẫu cho tôi thì đã không có chuyện đau đầu như thế này. Đúng không, Tiểu thư Millen?"

May cố tình lờ đi thực tế rằng Sarah đã được Hoàng đế ban tặng danh hiệu.

Cô ta dường như có thêm tự tin khi Sarah lùi bước bởi sự từ chối mạnh mẽ của Claude.

"May! Biết điều đi!"

Những người hầu lại một lần nữa hoảng sợ và quở trách May. Vì Sarah Millen không có lý do gì phải chịu sự xúc phạm từ May, kẻ chỉ là một hầu gái.

Trong nhà Công tước, May được Thiếu gia Claude yêu mến và đi lại một cách kiêu ngạo.

Nhưng ngay cả khi Công tước Ambrosia đi ra ngoài, cô ta cũng không thể nói chuyện với Sarah Millen như thế!

Vì vậy, những người hầu không còn cách nào khác ngoài việc ngăn cô lại.

Trong tình huống này, May là người duy nhất có thể làm dịu lòng Thiếu gia.

Và nếu mọi chuyện đi chệch hướng, họ sẽ không thể hoàn thành mệnh lệnh của Công tước.

"Sao cô có thể thiếu tôn trọng Nữ bá tước Millen như vậy? Nữ bá tước là người mà Công tước đích thân..."

"Vậy các người sẽ đưa thiếu gia Claude ra ngoài sao? Thử xem! Ngay cả tôi cũng không thể tiếp cận Thiếu gia Claude."

Sarah lặng lẽ nhìn May đối đầu với những người hầu đang cố ngăn cô ta lại. Sau đó, cô chậm rãi sửa lại tư thế của mình.

Bởi vì người đã phá hỏng cuộc gặp mặt đầu tiên của cô với Claude, đang ở ngay trước mắt.

"Thật thú vị."

Một giọng nói nhẹ nhàng pha lẫn tiếng cười phát ra từ giữa đôi môi Sarah.

Những người hầu và May ngừng cuộc tranh cãi và quay sang nhìn cô.

Ánh mắt của họ đổ dồn vào khuôn mặt đang dịu dàng cười.

Khuôn mặt tỏa sáng với đôi mắt xanh dương như được khảm đầy ngọc quý.

May và những người hầu của Ambrosia đều sững sờ trong giây lát bởi bầu không khí lạnh lẽo có thể cảm nhận dù cô đang mỉm cười.

"Cô vừa nói gì...?"

"Thật thú vị."

Sarah chậm rãi tiến gần May với bước đi ung dung.

May vô thức lùi lại phía sau. Nhưng Sarah, người đã tiến lên, nhìn xuống May, người nhỏ bé hơn cô, và nói với giọng nhẹ nhàng.

"Ta chưa bao giờ nghĩ rằng người của dòng dõi Ambrosia danh giá lại không biết danh hiệu mà Hoàng đế của Đế quốc Crombell ban cho ta đấy."

Với lời nói đó, khi cô nhẹ nhàng nhìn xung quanh ngôi nhà Công tước, khuôn mặt của những người hầu Ambrosia cứng lại ngay lập tức.

Ambrosia là niềm tự hào lớn đối với họ. Xúc phạm tên gọi này giống như xúc phạm họ.

Điều đó cũng đúng với May, nên cô ta chợt nhận ra rằng mình đang xúc phạm Ambrosia và kêu lên đầy ngạc nhiên.

"Chẳng phải việc một quý cô chưa kết hôn không được công nhận danh hiệu là điều thường thấy sao?!"

"Chính Hoàng đế đích thân biến điều không thể thành có thể đấy. Người cũng gọi ta là Nữ bá tước Millen... Nếu cô có bất kỳ bất mãn nào, cô có muốn ta cho cô cơ hội để chất vấn trước mặt Hoàng đế không?"

"C-Cái gì cơ?!"

Khi Sarah nhắc đến Hoàng đế, May lắp bắp.

Editor: Annie (hoaithao)


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play