Cố Bằng vò đầu bứt tóc, cuối cùng cũng bình tĩnh hơn vì xưng hô có hơi ái muội này, y nhớ lại biểu cảm mỗi lần Tiểu Đường gọi “anh trai” ngày hôm đó, thần kinh căng đến thẳng tắp cũng dần trùng xuống.
“Thật sao?” Cố Bằng bối rối, “Vậy có thể nói với anh.”
Cố Bằng suy nghĩ, kể lại toàn bộ chuyện xảy ra vào ngày hôm đó, giấu nhẹm nguyên nhân mình muốn bắt taxi, mãi cho đến buổi tối cùng Đường Tiểu Đường về nhà.
Chỉ mới gặp nhau một lần nhưng mỗi chi tiết khi ở chung với Đường Tiểu Đường đều hiện lên rõ ràng trước mắt.
Đó là người cứu rỗi y.
Cố Bằng nắm lấy tay Đinh Phó Thịnh, nói thiếu niên mỉm cười dưới nắng mà má lúm đồng tiền chứa đầy ánh mặt trời, hai người chơi diều hâu bắt gà con với bọn nhỏ, nói khi Đường Tiểu Đường nhìn về phía sân thể dục đã trùng tu thì đau lòng đổ lệ.
Cố Bằng không hay kể chuyện, trong quá trình theo thói quen thi thoảng lại nói mấy câu như khi còn làm streamer như “theo dõi tôi không lạc đường, tôi mang bạn lên đường cao tốc”. Những âm vần kì quái như thể con sói cô độc đọc diễn cảm thơ tình khiến câu chuyện về một thiếu niên xinh đẹp ngọt ngào ngoan ngoãn cũng trở nên thoải mái hơn, hiệu quả khá khả quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT