Trong bóng đêm dày đặc, Tô Nặc và Hồ Ngạn Binh ngồi xổm ngoài ban công làm bạn với hoa cỏ, gió thổi hiu hiu bốn mắt nhìn nhau, tình cảnh trông khá buồn thảm.
Mà ở trong phòng, Lâm Huyễn thoải mái nằm trên ghế sô pha, bắt chéo chân uống bia ướp lạnh, lỉnh thoảng còn đi tới cửa sổ làm ra dáng vẻ cụng ly, làm hai người bên ngoài hận tới nghiến răng.
Chẳng qua cách cánh cửa nên bọn họ cũng không có cách nào, ai bảo Lâm Huyễn am hiểu ảo thuật, có thể thoải mái trốn trong phòng chứ.
Nhưng thật ra Lâm Huyễn cũng không thoải mái hơn hai người ở bên ngoài bao nhiêu, cô nàng Miêu Huyên này cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, suy nghĩ tiêu cực.
Trong phòng tuy thoải mái nhưng tâm trạng cũng ngày càng u sầu buồn bực.
Vốn trước khi tới tưởng tượng ra hình ảnh đầy kiều diễm, tuy đúng là thỉnh thoảng cũng xuất hiện nhưng ở trong tâm trạng này, hơn nữa còn có hai tên ở bên ngoài nhìn chằm chằm, Lâm Huyễn cũng chẳng có tâm trạng rình coi.
Bọn họ đã ngồi xổm ở đây chờ hai ngày rồi, suốt khoảng thời gian này ở bên ngoài lại lục tục xảy ra hai vụ mất tích, điều này làm ba người có chút nghi ngờ, liệu trực giác của Lâm Huyễn có hữu dụng thật sự hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT