Mấy ngày nay Ôn Văn đã chán ngấy phong cảnh tự nhiên ở cao nguyên rồi, muốn lập tức trở về thành phố lớn đèn đóm rực rỡ, có thể nói là rất háo hức muốn về nhà. 
Cũng không phải nói phong cảnh tự nhiên bên này không đẹp, đối với nhiều người thì hoàn cảnh như vậy ngược lại tự tại hơn ở thành phố lớn rất nhiều. 
Nhưng Ôn Văn không có tình cảm như thế, anh cảm thấy rừng sắt thép thuận mắt hơn nhiều. 
Thỉnh thoảng tới nơi này chơi đùa thì được, nhưng nếu ở lâu thì khẳng định là không được, vì thế anh dự định chờ Đào Thanh Thanh thức dậy sẽ lập tức quay trở về. 
Có điều không có ai lái máy bay cho anh, đây là vấn đề rất nghiêm trọng. 
"Mình có thể cất mọi thứ vào trạm thu nhận, sau đó dịch chuyển tức thời tới chỗ Phùng Duệ Tinh...." 
"Nhưng máy bay cũng mua rồi, lại còn phải thông qua trạm thu nhận di chuyển, như vậy thật sự không có cảm giác nghi thức gì cả." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play