Không liên lạc được với Ôn Văn, Đào Thanh Thanh chỉ có thể cố gắng sống sót trong không gian này.
Ban ngày ở nơi này cũng coi như thanh tịnh, có rất ít yêu ma quỷ quái đi lại bên ngoài, chỉ có một số người thoạt nhìn bình thường lui tới.
Sau khi túm một kẻ lại hỏi chuyện thì Đào Thanh Thanh mới biết những người đi lại vào ban ngày phần lớn đều là người bên ngoài qua đêm lại khu Mục Nguyên như cô, có vài người đã ở nơi này mười năm tám năm rồi.
Ban ngày cộng đồng Mục Nguyên sẽ tiến hành sao chép thế giới bên ngoài, ngay cả rau quả trong chợ bán thức ăn và một ít cơm canh gia đình đã làm xong cũng được sao chép, vì thế người ở đây không bị đói chết.
Có điều sau khi Đào Thanh Thanh hiểu rõ tình huống thì không dây dưa với người ở đây, đừng thấy lúc tiến vào đây bọn họ chỉ là người thường, nhưng ở nơi này chờ đợi lâu như vậy, tâm trí đã sớm bị bóp méo, nếu không phải Đào Thanh Thanh dùng vũ lực thì căn bản không hỏi được tin tình báo nào cả.
Thừa dịp ban ngày Đào Thanh Thanh đi tới tường vây ở bên ngoài, kết quả phát hiện nơi đó chỉ còn lại hư vô, cho dù dùng hết toàn lực cũng không có cách nào đột phá hư vô để thoát ra bên ngoài.
Mà đến buổi tối thì nơi này trở nên nguy hiểm, người dân biến mất lúc ban ngày sẽ xuất hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT