Ôn Văn không nhìn Đạt Thiện mà ngẩng đầu nhìn thẳng lên trên. 
"Mày muốn dùng một con rối tới khuyên tao?" 
Đạt Thiện chỉ cái đầu trọc của mình nói: "Tao quả thực đã không còn là người sống nhưng cũng không phải con rối, tao có suy nghĩ và ý chí của riêng mình, tao chỉ không muốn mày hại người." 
Ôn Văn thực kỳ quái nhìn Đạt Thiện: "Bọn mày nói tao hại người, nó khác gì thằng trộm bảo cảnh sát ăn cắp đâu chứ?" 
Đạt Thiện lớn tiếng chất vấn: "Không phải mày đang hại người sao?" 
"Từ khi doanh trại che chở được thành lập đã qua hai mươi hai ngày, trong doanh trại che chở có tổng cộng hai trăm ba mươi người, chỉ chết hai mươi hai người." 
"Nếu những người này ở bên ngoài doanh trại, trải qua khoảng thời gian này ít nhất cũng phải chết phân nửa, nói cách khác doanh trại che chở này đã cứu giúp gần trăm người!" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play