Cụm mây trắng bồng bềnh trên trời, dựa vào tốc độc này thì cao lắm là một tiếng nữa sẽ tới được thành phố Liêu Châu. 
Có điều cảm giác ngồi trên đám mây cũng không hề tốt đẹp, Ôn Văn cứ cảm thấy dưới mông mềm nhũn, cảm giác chỉ cần dùng lực một chút sẽ trực tiếp từ trên trời ngã xuống. Mặt khác thì thứ này cũng không chắn gió, nếu không phải Ôn Văn đã dùng sức mạnh Hắc Thể bao một vòng quanh cơ thể thì có thể đã ăn một bụng gió rồi. 
Cái vô lăng gỡ ra từ xe đua trước đó được cắm vào phía trước đám mây, để Tam Tể Nhi tiếp tục cầm lái ở phía trước nhất. 
Tam Tể Nhi không có cách nào điều khiển một cụm mây trắng, nhưng Ôn Văn cảm thấy để Tam Tể Nhi lái mây trông khá thú vị nên nó cũng chỉ có thể nghe theo. 
Tam Tể Nhi trẻ tuổi thở dài một tiếng, nó chỉ muốn làm một con rắn huyễn quang ba mắt bình thường. 
Nhưng chỉ cần chủ nhân của nó một ngày không làm người bình thường thì nó cũng đừng mơ được làm rắn bình thường. 
Lúc nhóm Ôn Văn đang bay trên bầu trời, thời gian cách trận đại chiến của Ôn Văn, Cổ Đạo Thanh và quái da người cũng đã qua ba ngày, hiện giờ thành phố Khê Hồng đã không cần Ôn Văn nữa rồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play