Ôn Văn rất xác định, bản chất của cầu thang vô tận là một vật thu nhận mạnh mẽ có thể tạo ra ảo cảnh hoàn hảo, có lẽ còn có thể điều khiển không gian trong giáo đường ở một mức độ nào đó.
Ảo cảnh mà nó tạo ra, ngay cả Ôn Văn cũng tốn một khoảng thời gian dài như vậy mới nhìn ra manh mối, ít nhất cũng phải là cấp bậc thượng tự.
Nếu như nó có thêm chút năng lực kỳ quái của Ôn Văn thì nói không chừng cấp bậc phải đạt tới mức chân tự, một vật thu nhận nguy hiểm như vậy phải vượt xa cầu thang vô tận đơn thuần.
Ôn Văn không đoán sai, ít nhất một trăm mét của cầu thang này là thật, bởi vì sau khi đi sâu xuống hai tầng, tuy nhiệt độ thông thả thay đổi nhưng nhiệt độ cuối cùng cũng chỉ nằm trong khoảng giữa mà thôi.
Thật và giả kết hợp mới tạo ra được ảo cảnh mạnh mẽ như vậy.
Ôn Văn lạnh giọng nói: "Tao khá hiếu kỳ, rốt cuộc mày tạo ra bậc thang vô tận giả tưởng này là vì mục đích gì, tất cả thợ săn tới thăm dò đều bình an rời đi, vì thế mục tiêu của mày không phải là người tới đây thăm dò."
Quái vật bùn nhão biến thành ông cụ nói: "Tôi không có mục đích gì, bởi vì tôi mà cậu đang nhìn thấy thật ra chỉ là ảo giác, một cơ chế phòng ngự có người nhìn thấu ảo cảnh mà xuất hiện."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT