Chỉ cần trong cơ thể có xiềng xích trói buộc, Đào Thanh Thanh vĩnh viễn nằm trong sự theo dõi của Ôn Văn, nếu như cô muốn tập kích người khác để hút máu thì sẽ bị kéo vào trong trạm thu nhận trước.
Vì thế Ôn Văn yên tâm để mặc Đào Thanh Thanh, để cô ta một mình đi điều tra vụ án tự sát này, mà Ôn Văn thì tự mình đi tới một tòa giáo đường bỏ hoang ở rìa thị trấn.
Tòa giáo đường này tựa hồ đã có hơn trăm năm lịch sử, có điều thoạt nhìn cũng đã bỏ hoang trăm năm rồi....
Giáo Hội Sáng Thế là tôn giáo lớn nhất liên bang, nhưng trước khi liên bang được tạo dựng, khu Hoa Phủ cũng không có tín ngưỡng Giáo Hội Sáng Thế.
Khi liên bang mới bắt đầu thành lập, Giáo Hội Sáng Thế tiền muôn bạc biển đã xây dựng giáo đường ở mỗi thị trấn, ảo tưởng muốn thu gom toàn bộ tín ngưỡng của khu Hoa Phủ.
Về phần kết quả như thế nào, từ tòa giáo đường bị bỏ hoang này có thể thấy được, Giáo Hội Sáng Thế đã không thể hoàn thành ý tưởng của mình, đồng thời còn thua lỗ một khoảng tiền lớn...
Tòa giáo đường này vẫn luôn yên lặng ở đây hàng trăm năm, có điều bởi vì khi đó dùng nguyên liệu đá thượng hạng nên mặc dù không có ai trông coi cũng không xảy ra tình trạng sụp đổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT