Sau một phen giằng co, Ôn Văn rốt cuộc vẫn phải chấp nhận hiện thực, xịt loại nước hoa có mùi lạ này lên người. 
Xịt xong, ngửi mùi thì thật ra cũng khá thơm, nhưng loại mùi thơm này lại càng làm Ôn Văn cảm thấy khó chịu hơn mà thôi. 
Ôn Văn sống không còn gì luyến tiếc nói: "Mình đã không còn thuần khiết rồi, đã bị thứ này vấy bẩn..." 
"Có điều nghĩ tới điểm lợi thì sau khi bị phun thứ này rồi, cốc tai mèo tựa hồ cũng không phải quá khó tiếp nhận, sau này có thể dùng cốc tai mèo để uống rượu ngon rồi...." 
Lúc Ôn Văn hối hận, Viên Tiêu lại ra một cái thùng hàng, thùng này đựng đầy thực vật khô héo. 
"Này là.... bạc hà mèo và polygonum?" 
Sở Vĩ đi qua nhìn một cái, sau đó có chút khó tin hỏi, chuyện bạc hà mèo có ảnh hưởng tới loài mèo lớn thì hắn biết, nhưng nhìn thấy thứ này trong trường hợp như thế này thì hắn cứ thấy là lạ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play