Lúc Tuân Anh và bốn ông cụ của thôn Yêu Linh bàn chuyện, Ôn Văn nhàm chán dạo quanh thôn.
Thôn Yêu Linh này trông như một thôn làng, mà thực thế nó cũng là một ngôi làng bình thường mà thôi.
Nhà cửa chỉ được xây dựng bằng gỗ và gạch đá, dưới mái hiên treo đầy xâu ớt khô, trên sân phơi mấy loại đậu và nấm rừng này nọ, rất có không khí nhà làm nông.
Rất khó tưởng tượng nhóm sinh vật có sức mạnh mạnh mẽ này lại dùng phương thức mộc mạc như thế để sinh hoạt trong thôn làng này, nhìn thoáng qua hoàn cảnh nơi này thì Ôn Văn đã có thể đoán được nhóm thôn dân có lẽ thật sự không hề để tâm tới chuyện tranh giành quyền thế.
Điểm đặc biệt duy nhất chính là mỗi nhà trong thôn đều có một kho hàng.
Trong kho hàng chất đống không ít nguyên liệu yêu thú và dược liệu quý hiếm, cứ cách nửa năm hiệp hội sẽ tới mua những nguyên liệu này.
Một phần nguyên liệu đổi thành vật phẩm cuộc sống cho thôn dân, một phần xem như phí bảo vệ mà bọn họ nộp lên cho Hiệp Hội Thợ Săn, còn một phần thì đổi thành nguyên liệu bảo dưỡng Kỳ Linh Châu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT