Sau đó Ôn Văn lại lắc đầu, tuy người này đã phủ nhận nhưng Ôn Văn nhớ rất rõ ràng về con rối trò chơi, không có khả năng nhận sai.
"Mày là con rối trò chơi của Ngô Vọng, chuyện này không thể lừa tao được, mặt khác thì giả ngây giả dại không phải tính cách của mày, tao không tin mày đã quên tao." Ôn Văn cười nhạt nói.
"Ngô Vọng, con rối trò chơi... anh nói tên đó tên là Ngô Vọng à?"
Tuy ký ức về Ngô Vọng mà Vệ Tô có cũng không nhiều nhưng ký ức về Ôn Văn của Ngô Vọng khá sâu sắc nên trong đầu Vệ Tô vẫn mơ hồ hiện lên những hình ảnh liên quan tới Ôn Văn.
Hiện giờ Vệ Tô mới hiểu vì sao Ôn Văn lại muốn tới tìm mình gây sự, hắn đang cõng cái nồi đen của tên Ngô Vọng kia!
Vì thế Vệ Tô kinh ngạc nói với Ôn Văn: "Anh nhầm rồi, tôi giống như anh, đều là người bị hại của tên đó, trước đó suýt chút nữa tôi đã chết trong tay hắn rồi, khó khăn lắm mới trốn ra được."
"Cho nên tôi đã rời khỏi quê nhà, tới nơi này để trốn Ngô Vọng và tìm kiếm biện pháp khôi phục diện mạo chân thực của mình, nếu hắn là kẻ thù của anh thì chúng ta phải là đồng minh mới đúng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT