Đi không bao lâu, Ôn Văn đã tới chỗ cây cầu lớn, đây là con đường cần phải đi qua để tới trấn Tỉ Dực. 
Trấn Tỉ Dực thật ra là một hòn đảo nhỏ có hình hồ lô, nhìn giống như hai hòn đảo dựa sát vào nhau, vì thế nên mới gọi là trấn Tỉ Dực. 
Cầu lớn đã bị nhóm nhân viên hỗ trợ phong tỏa, nếu Ôn Văn muốn từ nơi này đi qua thì một là để lộ thân phận, hai là đánh ngất bọn họ. 
May mắn là khoảng cách của hòn đảo kia với đại lục cũng chỉ mấy chục mét mà thôi, Ôn Văn muốn băng qua mặt nước cũng rất đơn giản. 
Anh tìm một khúc gỗ dài hai mét, thả xuống nước rồi đá một cái thật mạnh, khúc gỗ giống như tên lửa phóng thẳng tới hướng hòn đảo nhỏ, Ôn Văn nhẹ nhàng nhảy lên khúc gỗ, hai tay chắp sau lưng, rất có phong thái của cường giả. 
Nhưng đây dù sao cũng không phải tiểu thuyết võ hiệp, Ôn Văn cũng không biết tuyệt kỹ vượt sông, tuy cọc gỗ khá dài nhưng khá nhỏ nên không thể chống đỡ nổi thể trọng của Ôn Văn, vì thế chỉ lao được hơn mười mét thì Ôn Văn đã chìm xuống tới đáy... 
Bơi tới đối diện, cơ thể Ôn Văn run lên dữ dội như mèo chó hay rung lông hất nước trên người vậy, sau đó bước lên hòn đảo nhỏ này. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play