Bác gái nắm chặt xấp tiền, sau đó nhìn Ôn Văn, do dự hồi lâu thì thở dài đi tới bên cạnh Ôn Văn, lấy đi mấy chai rượu vẫn chưa khui. 
"Đứa nhỏ như cậu có tiền cũng không thể sài loạn như vậy, dì bán bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, số này thì thôi." 
"Còn nữa, rượu không thể uống như vậy đâu, tuổi còn trẻ uống rượu sẽ tổn hại cơ thể, cha mẹ cậu sẽ đau lòng biết bao nhiêu." 
"He he... he he..." 
Ôn Văn cười xùy một tiếng, anh không làm ra biểu tình gì kỳ quái nhưng cũng làm bác gái cảm thấy ớn lạnh, giống như trước mặt đang là một con rắn độc có thể cắn người, có điều cảm giác này chỉ xuất hiện một thoáng rồi biến mất. 
"Chỉ bằng bà sẵn lòng tới khuyên tôi, số tiền này bà nên cầm đi... mặt khác, cơ thể tôi sẽ không uống hỏng được, cũng không có cha mẹ yêu thương!" 
Nói thì nói thế nhưng Ôn Văn cũng không uống tiếp nữa mà mở thiết bị đầu cuối của siêu sợ săn, tiếp nhận thông báo quay trở về thành phố Khánh Xuyên làm nhiệm vụ dị biến, rời khỏi tiệm cơm này. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play