Mặt trời ngả về tây, ánh ráng chiều chiếu rọi vào phòng, chiếu rọi lên gương mặt Uông Tử Hiên, đây là những giây phút an tĩnh hiếm hoi trong suốt ba năm qua của người thanh niên hơn hai mươi ba tuổi này.
Uông Tuấn Nghị và Du Tuệ trước đó còn gì chuyện tìm người 'chữa bệnh' cho Uông Tử Hiên mà cãi nhau nhìn thấy tư thế ngủ của Uông Tử Hiên mà lộ ra ý cười.
Bọn họ không nhận ra điều khác thường, ban ngày Uông Tử Hiên rất thích ngủ, nhưng ngủ sâu như lúc này thì rất hiếm thấy.
Vì thế bọn họ cũng không quấy rầy giấc ngủ của Uông Tử Hiên.
Du Tuệ ở trong phòng bếp làm cơm tối, Uông Tuấn Nghị thì khẩn trương chờ đợi Ôn Văn tới, hắn có chút hối hận vì đã không hỏi số điện thoại của Ôn Văn, Ôn Văn nói rằng trưa sẽ tới nhưng giờ đã là hoàng hôn rồi.
Không ai chú ý tới theo ánh sáng mặt trời dần trở nên yếu ớt thì sắc mặt Uông Tử Hiên cũng trở nên quỷ dị.
Một lát sau, Uông Tử Hiên mở mắt ra, trên mặt lộ ra nụ cười quái dị, ánh mắt của hắn không phải trắng và đen giao nhau, nó hoàn toàn là màu đen kịt, nhìn kỹ thì có thể phát hiện loại đen kịt đó là vì có chi chít những con sâu nhỏ đen kịt phủ ở bên trên!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT