Xiềng xích màu đen từ găng tay tràn ra, chầm chậm trói lại đôi cánh, nó vốn còn giãy giụa nhưng khi bị xiềng xích trói lại thì lập tức mất đi sức sống, bị kéo vào trong trạm thu nhận. 

Sau đó trong sự chờ đợi đã lâu của Ôn Văn, âm thanh máy móc lạnh lẽo nhưng rất dễ nghe vang lên, Ôn Văn cười toe toét, cái cánh này hữu dụng hơn quỷ hồn Tần Sảng nhiều. 

[Kiểm tra được vật phẩm thu nhận nguy hiểm, đánh số ZH - 0001, được đặt trong phòng số một kho hàng khu thu nhận tai họa. 

Nhà kho khu thu nhận tai họa, Trạm Thu Nhận Tai Ách đã được kích hoạt... 

Nhân viên thu nhận tai họa Ôn Văn nhận được quyền hạn tiến vào kho hàng... 

Nhận được chức vụ 'nhân viên quản lý kho hàng khu tai họa' 

Mời tiến vào khu tai họa nhận chứng nhận và bộ trang bị] 

Ồ... 

"Không bị nhốt trong phòng giam trạm thu nhận mà là ở trong kho hàng, xem ra quái vật và vật phẩm thu nhận được tách ra." 

Tuy có chút lệch với suy đoán của Ôn Văn nhưng mở ra quyền hạn mới của Trạm Thu Nhận Tai Ách có thể nói là niềm vui ngoài ý muốn. 

Chờ hành động tối nay kết thúc, anh sẽ tới kho hàng xem thử xem nó rốt cuộc như thế nào. 

Sau khi đặt quyết tâm, Ôn Văn gọi nhân viên hỗ trợ tới, để bọn họ nhanh chóng đưa Wilson đi điều trị. 

Sau đó Ôn Văn gọi một cuộc điện thoại. 

"Alo, bà Wilson đúng không? Chồng bà đã được tìm thấy, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ông ấy vẫn chưa thể trở về nhà được, bà thứ lỗi cho." 

... 

Giữa trưa, hoạt động vây bắt kết thúc. 

Hành động vây bắt ở hai bên đều thất bại, bên L tiên sinh căn bản không giao chiến chính diện, cuối cùng dựa vào tốc độ biến thái của mình mà biến mất. 

Mà bên tên hề mặt trắng Grandi, tuy hắn bị Lâm Triết Viễn và Lâm Lộ phối hợp đánh cho bị thương nặng nhưng cuối cùng đã sử dụng một chiêu thức kỳ quái rồi biến mất. 

Đám người của các tổ chức thần bí này rất tinh thâm về nghệ thuật trốn chạy. 

Lâm Triết Viễn đoán rằng tuy hắn có thể chạy thoát nhưng trong khoảng thời ngắn không thể nào gây chuyện. 

"Đôi cánh thép trên người Wilson đâu?" Lâm Triết Viễn hỏi Ôn Văn. 

"Sau khi giải quyết ông ta, tôi muốn tháo đôi cánh ra, nhưng tháo được một nửa thì tự nó biến mất, tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì." Ôn Văn tỏ ra khó hiểu nói. 

Lâm Triết Viễn nhìn chằm chằm Ôn Văn, sau lưng Wilson có dấu vết bị cắt, trên người Ôn Văn cũng không có chỗ để giấu. 

Nhưng quá trình chiến đấu của bọn họ không có ai nhìn thấy, chuyện này chỉ có thể dựa vào lời Ôn Văn, vì thế anh cảm thấy Ôn Văn đang nói dối. 

Nhưng cho dù Ôn Văn nói dối thì anh cũng không có chứng cứ, vì thế chỉ có thể lắc đầu, dẫn đội trở về bệnh viện tâm thần. 

Vài ngày sau đó, phân hội Hiệp Hội Thợ Săn Phù Dung Hà rơi vào khoảng thời gian bận rộn, thành viên của tổ chức bí ẩn trong khoảng thời gian ngắn liên tục xuất hiện hai lần, đây không phải dấu hiệu tốt. 

Nhất là sau sự kiện lần đó L tiên sinh vẫn còn ở trong thành phố Phù Dung Hà, Lâm Triết Viễn thật sự buồn bực tới ăn không ngon, vì thế trong khoảng thời gian này bọn họ tập trung truy lùng tung tích của tổ chức bí ẩn. 

Cũng vì thế mà khoảng thời gian này Hiệp Hội Thợ Săn mới bận rộn như vậy, mà thợ săn tự do như Ôn Văn cũng được thả lỏng quản lý hơn nhiều. 

Như vậy rất phù hợp với mong đợi của Ôn Văn, ít nhất thì trong khoảng thời gian này, anh có thể cố gắng hoàn thiện năng lực của mình. 

... 

Ngồi trên bồn cầu, bóng dáng Ôn Văn biến mất, một lần nữa xuất hiện trong Trạm Thu Nhận Tai Ách. 

Thấy Ôn Văn xuất hiện, nữ vampire lập tức tiến tới sát cửa phòng giam, nhưng Ôn Văn lắc đầu với cô, chỉ mới ăn hai ngày trước, chưa tới ngày đưa thức ăn. 

Biết không được uống máu, nữ vampire tức giận đặt mông ngồi xuống đất, má phồng lên. 

Ôn Văn không để ý tới cô ta, anh cần phải tới khu đầu mối nhận trang bị và chứng nhận nhân viên kho hàng, anh muốn xem thử xem đôi cánh kia được sắp xếp thế nào. 

"Xin chào, đầu mối." Ôn Văn chào hỏi với đầu mối khu Tai Họa. 

"Xin chào, nhân viên thu nhận 72580, Ôn Văn tiên sinh, chúc mừng ngài nhận được chức vụ nhân viên quản lý kho hàng khu tai họa." Người đàn ông mặc tây trang ở khu đầu mối nói. 

"Tôi đã có chức vụ nhân viên thu nhận rồi, sao lại thêm một chức vụ nhân viên kho hàng nữa? Một mình tôi kiêm hai chức vụ à?" Mặc dù Ôn Văn rất hài lòng khi nhận được đồ mới nhưng vẫn làm như bất mãn oán giận nói. 

"Xin lỗi, tôi không có quyền hạn bổ nhiệm nhân sự nên cũng không rõ nguyên nhân ngài được bổ nhiệm, xin ngài hãy quý trọng chức vụ của mình, thực hiện đúng chức trách." Đầu mối lắc đầu. 

Không có quyền hạn bổ nhiệm nhân sự... 

Tức là... 

Điều khiển trạm thu nhận này, còn có thứ khác! 

Ôn Văn nheo mắt, trước đó có thể giải thích là nhân công trí năng của trạm thu nhận thức tỉnh rồi chọn lựa mình là mấu chốt hồi phục trạm thu nhận. 

Nhưng hiện giờ xem ra vẫn còn một vài thứ mà Ôn Văn không biết đang điều khiển hết thảy trong trạm thu nhận này! 

Ôn Văn không ở lại đây quá lâu, sau khi hỏi thăm những tin tức mấu chốt, anh liền đi thẳng tới một bên khác của khu đầu mối, cũng giống như lần đầu tiên tiến vào khu này, chỉ cần Ôn Văn đứng ở đó thì cửa sẽ tự động mở ra. 

Kỳ thực Ôn Văn đã từng tới nơi này rồi, nhưng khi đó cánh cửa không hề có chút phản ứng nào, xem ra phải có được quyền hạn tương ứng mới có thể từng bước thăm dò Trạm Thu Nhận Tai Ách này. 

Giống như nơi giam giữ quái vật, kho hàng cũng được chia thành từng ô riêng biệt, liếc mắt không nhìn thấy điểm cuối. 

Nhưng trong phòng này không phải chắn song sắt mà là mặt kính trong suốt. 

Trong ô thu dụng số 1, xuyên qua mặt kính thủy tinh không hề nhìn thấy đôi cánh thép kia, chỉ thấy bên trong là một cái hộp vuông màu trắng to cỡ hai mét vuông. 

Cái hộp trắng này có lẽ là biện pháp mà trạm thu nhận dành để đối phó với đôi cánh thép này. 

Ôn Văn vừa đi tới gần phòng thu nhận số một, tấm bảng ngoài cửa liền ting một tiếng, giọng nữ máy móc truyền tới. 

"Nhân viên quản lý kho Ôn Văn tiên sinh, xin hãy hoàn thiện tin tức ZH - 0001 để có thể quản lý tốt hơn." 

Bên ngoài tấm bảng xuất hiện một màn hình sáng, bên dưới nó có một cây bút nhỏ, có thể dùng nó để thêm tin tức về đôi cánh thép này. 

"Đây là khoa học kỹ thuật chưa từng thấy qua ở bên ngoài, trạm thu nhận rốt cuộc làm sao làm được, người ngoài hành tinh?" 

Ôn Văn cầm bút lên, nhìn màn hình sáng tự hỏi. 

Bên trên có rất nhiều thông tin cần Ôn Văn hoàn thiện, ví dụ như tên của đôi cánh thép, đặc tính, thời gian thu nhận, địa điểm, nhân viên... 

Sau khi suy nghĩ xong, Ôn Văn bắt đầu viết: "Tên... lười nghĩ quá, cứ trực tiếp gọi là Đôi Cánh Thép đi." 

"Địa điểm thu nhận là thành phố Phù Dung Hà, còn phải viết cụ thể quá trình thu nhận sao... hừm, tùy tiện viết một chút là được rồi, dù sao cũng không có ai kiểm tra. 

Đặc tính... đặc tính là bám vào cơ thể người, có thể tiến hành hỗ trợ công kích, rất sắc bén, tốc độ rất nhanh, nhưng lực không đủ mạnh, có năng lực tự chủ nhất định. 

Nhân viên thu nhận và nhân viên quản lý... đương nhiên đều là bản thám tử rồi." 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play