Sau khi cơm nước no nê, Ôn Văn về nhà mình, nằm trên giường lớn ngủ đêm cuối cùng. 
Sáng sớm hôm sau khi tia nắng đầu tiên xuyên qua rèm cửa chiếu rọi vào phòng, Ôn Văn đã thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi. 
Đồ cá nhân của Ôn Văn rất ít, chỉ cần một cái túi nhỏ là có thể chứa hết, về phần những thứ quan trọng thì đã để hết trong trạm thu nhận rồi. 
Nghĩ một hồi, Ôn Văn nhét luôn cả chiếc ghế nằm ngoài ban công vào trạm thu nhận, cái ghế này nằm phơi nắng rất thoải mái. 
Ngoài nó ra, thứ Ôn Văn cần mang đi chỉ còn Tam Tể Nhi mà thôi. 
Nói tới thì sau một khoảng thời gian được Ôn Văn 'tỉ mỉ' nuôi nấng. Tam Tể Nhi đã tiến vào thời kỳ bán trưởng thành, đã có thực lực của quái vật cấp Tai Họa bình thường, đã có thể bị bắt vào trong trạm thu nhận. 
Nhưng dù sao thì nó cũng là một thú cưng còn nghe lời hơn cả chó Nhật, vì thế Ôn Văn quyết định coi nó như thú cưng mà nuôi dưỡng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play