Lý Đại Trang hắng giọng một tiếng, hơi run rẩy nói: "Cậu của tôi là giáo viên trường trung học Lục Nguyên, cậu vẫn luôn..." 
Ôn Văn cản Lý Đại Trang lại: "Chờ đã, trước tiên khoan thao thao bất tuyệt mấy lời này, cậu nói xem ông ta có biểu hiện gì, để tôi đoán xem chuyện này có cần phải do đích thân tôi xử lý hay không." 
"Ở trước mặt người khác cậu biểu hiện rất bình thường, nhưng tôi lại thấy cậu cứ buồn vui thất thường, còn nói về những điều rất khó hiểu." Lý Đại Trang nói ra vài vấn đề của cậu mình. 
"Có lẽ cậu của cậu chỉ là... chưa mất đi tính trẻ con thôi, cậu nên dẫn ông ta tới gặp bác sĩ tâm lý." Ôn Văn thử nói. 
"Không phải như thế, ban đầu tôi cũng tưởng như thế, còn dẫn cậu đi gặp bác sĩ tâm lý, nhưng bác sĩ không kiểm tra được vấn đề nào cả, tôi cũng không coi là chuyện lớn lao gì, mãi đến tận một ngày..." 
Lý Đại Trang run run, sau đó mới tiếp tục nói: "Mãi đến tận một ngày, tôi nhìn thấy cậu cắn chết một con chuột!" 
Khóe miệng Ôn Văn co rúm: "Mùi của con chuột vừa tanh lại khai, thật không hiểu sao cậu cậu lại ăn nổi... có điều nếu rắc thì là rồi mang đi nướng thì mùi vị chắc cũng không tệ." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play