Tiền trợ cấp ăn uống hằng ngày của thợ săn khá cao, hơn nữa nếu dùng không hết thì còn có thể tích góp để dành lại. 
Vì thế Ôn Văn mặc dù ham ăn nhưng cũng dùng không hết tiền cơm mà mình để dành.
Bình thường ở nhà anh ngại phiền nên chỉ ứng phó qua loa cho xong, ở nơi này mới ăn thoải mái. 
Anh trực tiếp bẻ chân tôm, vỏ cũng không lột, trực tiếp bỏ vào miệng nhai. 
Có đôi khi sẽ rớt ra chút vụn thịt và mảnh vỡ của vỏ cứng, Tam Tể Nhi lập tức bó tới nuốt mảnh vụn kia vào bụng. 
Cho dù là cơm thừa rượu cặn thì vẫn ngon hơn mấy thứ kỳ quái trong nhà Ôn Văn. 
Nó đã ăn da chân Ôn Văn tới sắp ói ra rồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play