Vội vội vàng vàng mặc áo ngủ vào, sắc mặt Ôn Văn mới đỡ hơn một chút.
Sau đó sờ cằm, lẩm bẩm: "Aiz, mà nói ra thì dáng vẻ này của mình cũng khá hấp dẫn ấy chứ..."
"y, mình nghĩ cái gì vậy, đáng sợ quá."
Ôn Văn rùng mình, không soi gương nữa bỏ ra ngoài.
Sau đó Ôn Văn giặt đồng phục thu nhận vài lần, treo lên móc áo rồi mang vào trạm thu nhận chờ nó tự khôi phục.
Mặc dù đồng phục có năng lực tự chữa trị nhưng dù sao cũng đã bị tổn hại quá nghiêm trọng, phải tốn một khoảng thời gian mới được.
Trong khoảng thời gian này, Ôn Văn chỉ có thể mặc chiếc áo khoác trắng mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT