Trong đội ngũ có thêm một kẻ ngu, ngoại trừ có chút chướng mắt thì cũng không trở ngại hành trình của nhóm Ôn Văn.
Mắt thấy mặt trời đã sắp xuống núi, năm người vượt qua một ngọn núi thì có thể tới huyện thành hơi nhỏ ở phía trước, nghỉ ngơi một phen.
Lúc này có một cái cây lớn hai người ôm trực tiếp ngã xuống cản đường, một đám đàn ông vạm vỡ từ bốn phương tám hướng vây tới.
"Nè nè, đường này là ta mở, cây này là ta trồng, nếu muốn đi qua thì để lại tiền mãi lộ."
Mắt Ôn Văn đảo hai vòng, đột nhiên cười ha hả, phải nghe thấy câu này thì chuyến tới thế giới này của anh mới hoàn chỉnh.
Nghe thấy tiếng cười của Ôn Văn, đám sơn tặc bắt đầu sợ hãi, chúng đã chờ ở đây hai ngày, thấy có người tới thì theo phản xạ có điều kiện vọt ra.
Nhưng người này trông không dễ chọc cho lắm, nhất là hai tên mập mặc giáp kia, chỉ sợ là vạn người cũng không cản được...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT