Hoa rơi vào lòng anh

Chương 1: ngẫm lại


3 tháng


Một mùa thu dễ chịu trong năm lại bắt đầu những cơn gió nhẹ tươi mát, những ánh nắng chiều tà làm cho con người cảm thấy dễ chịu hơn bao giờ hết.Sở Hoa đang ngồi trên ghế đá giữa rừng cây phong đỏ, cơn gió mùa thu làm cho những chiếc lá cây phong đỏ rơi xuống một vùng trời làm cho khung cảnh bấy giờ rất nên  thơ,nhưng Sở Hoa lại không thể nào cảm nhận được vẻ đẹp của mùa thu.Đôi môi tái nhợt,đôi mắt hút sâu,da mặt trắng bệch không có một chút sức sống trên tay cô còn đang truyền nước, chiếc kim truyền nước như đâm thẳng vào trái tim cô.                                        Ngẫm lại cuộc đời mình cô không biết mình đã làm gì sai trái để nhận lại kết quả đau đớn như thế này.Năm cô 3 tuổi đã được cậu của mình nhận nuôi cha mẹ cô mất trong một vụ tai nạn, người chú tham tiền đã nhận nuôi cô vơ vét hết tất cả tài sản nhà cô hưởng thụ số tiền từ trên trời rơi xuống.Cứ ngỡ nhận được số tiền lớn từ cha mẹ mình ông ta sẽ đối đãi tốt với cô nhưng không, nhờ người vợ chanh chua đanh đá rót mật vào tai ,cả gia đình ông ta đối xử với cô rất  tệ bạc bữa đói bữa no, việc nhà làm không hết, đi học chỉ có thể mặc những bộ đồ cũ kỉ rách nát mà người chị họ của cô quăng đi không thèm mặc tới.                                                         Khi lớn lên cô đã thoát khỏi căn nhà cứ ngỡ như địa ngục ấy bắt đầu một cuộc sống mới một cuộc sống mà cô được làm những điều mình muốn, một cuộc sống cô có thể mua những thứ cô muốn ăn, vì lí tưởng đó cô đã lao đầu vào công việc. Sở Hoa vào làm cho một công ty  "marketing" có tiếng và cô đang làm một bản kế hoạch cho một quảng của một nhãn hàng lớn, nếu bản kế hoạch của cô thành công thì có thể thăng chức lên một chức vụ cao hơn và tiền lương cũng cao hơn. Trong công ty Sở Hoa có quen một cô gái tên là Linh Nhi có thể nói là chị em thân thiết, có bao nhiêu muôn phiền,bí mật hai người đều tâm sự và kể hết cho nhau nghe và không nằm ngoài dự đoán bản kế hoạch mà cô đang làm cũng kể cho người chị em thân thiết Linh Nhi của mình nghe.Vì Sở Hoa rất ít nói không thích thể hiện mặt yếu đuối cho người khác thấy,đối với mọi người cô luôn có khuôn mặt lạnh lùng khó gần nên không ai dám lại gần cô chỉ có Linh Nhi chịu tiếp cận và làm quen  với cô. Nhưng cô đâu ngờ được rằng người chị em ấy lại cấp ý tưởng của cô và còn đổ lỗi cho cô là người lấy cắp ý tưởng khiến cho cô bị đuổi việc và cô ta hiển nhiên được thăng chức nhờ vào việc ăn cắp chất xám của người khác

Ngày cô bị đuổi việc trời đổ mưa những cơn mưa nặng hạt trút xuống như nói lên nỗi niềm trong lòng cô, khi bước đến cửa công ty cô cảm thấy bụng mình như bị quặng lại đau đớn vô cùng và từ từ mất đi ý thức.khi mở mắt ra cô đã thấy mình ở trong bệnh viện và nhận được tin là cô bị "ung thư dạ dày giai đoạn cuối" do cô làm việc quá độ không quan tâm đến sức khoẻ ,thức khuya dậy sớm, không ăn uống điều độ có khi làm việc quá để tâm mà không quan tâm đến ăn uống. Trước đó bụng cô cũng bị đau nhưng cô cứ nghĩ là đau dạ dày bình thường không quan tâm tới cộng thêm stress công việc và cú sốc phản bội của người bạn thân làm cho căng bệnh đau dạ dày trở nặng thành ung thư.Tới đây miệng Sở Hoa nở một nụ cười chua xót hơn bao giờ hết ,có lẽ đây là nghiệp kiếp trước cô phản trả nên cuộc đời cô mới cô mới bất hạnh như vậy ,trách ai bây giờ trách cô sinh ra đã quá đen đuổi hay sao chỉ biết im lặng và chịu đựng tất cả.Đôi mắt thâm đen sâu hút do mệt mỏi của Sở Hoa dần dần nhắm lại một cách bình yên những chiếc lá rơi xuống ngày một nhiều phủ đầy người Sở Hoa.Khi y tá phát hiện ra Sở Hoa thì cô đã là một cái xác lạnh lẽo không còn sức sống, cô ra đi vô cùng bình yên vào một chiều mùa thu vô cùng mát mẻ và tràn ngập ánh nắng.

HẾT


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play