Tần Tu Nhiên mang cái hộp đang cầm trên tay đến ven đường rồi lễ phép chào tạm biệt Dương Dung. Bà mỉm cười vẫy tay, dõi theo bóng hai đứa trẻ rời đi, càng nhìn càng hớn hở trong bụng: "Ái chà chà, hai đứa này đẹp trai quá đi mất!"
Cố Lam kéo Tần Tu Nhiên xuống lầu, nói nhỏ với anh: "Mẹ em là kiểu người thấy tiền chiều nào xuôi chiều ấy, anh đừng bị bà ấy lừa. Bà ấy và chú Vương ước gì em lấy chồng thật nhanh, mẹ em mong sao bán đứt đứa con gái này để ôm tiền về chứ chẳng đùa. Em thấy y luôn, mẹ em bán được em xong vui quá trời."
"Em đừng nói thế." Nhìn người đang nắm tay mình, Tần Tu Nhiên mỉm cười: "Chẳng qua là vì mẹ em và chú Vương lo lắng cho em thôi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Mắc gớm!"
Cố Lam bĩu môi, một tay ôm quả bóng rổ, một tay kéo anh đến sân bóng rổ.
Lúc này trời đã phủ bóng đen kịt, các cô các bác nhảy múa ngoài quảng trường đang ra về từ lâu, mấy đứa con nít cũng đã bị bắt về nhà làm bài tập. Giờ đây, sân bóng rổ vắng tanh không một bóng đèn, toát lên cái vẻ đìu hiu, quạnh quẽ dưới ánh đèn đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT