02

“Nếu đã như vậy, ngày mai ta sẽ đi cùng ngươi đến gặp Hoàng Thượng, xin người hủy bỏ hôn ước giữa ta và người.”

Ta lập tức đồng ý ngay.

Nực cười.

Trùng sinh lần nữa, ta đương nhiên không thể giẫm lên vết xe đổ lần trước được nữa.

Sự dứt khoát của ta đã khiến tất cả mọi người ở đây kinh ngạc.

Họ đều nghĩ ta sẽ phản đối, dù sao hôn ước của ta bị hủy bỏ thì thật đáng xấu hổ, nếu truyền ra ngoài sẽ mang lại danh tiếng xấu cho ta.

Từ Cẩn Ngôn cũng có chút kinh ngạc, với sự hiểu biết của hắn về ta, ta đối với hắn là tình sâu nghĩa nặng, căn bản không thể chấp nhận việc hắn hủy bỏ hôn ước, sao ta có thể dễ dàng đồng ý như vậy?

“Ngươi nói đều là thật sao?” Từ Cẩn Ngôn xác nhận lại lần nữa.

“Đương nhiên là thật rồi.”

Ta cười vui vẻ, “Nếu Từ công tử không có ý với ta, cho dù ta có gả cho người thì cũng là gượng ép, chẳng bằng giúp ngươi hoàn thành ước vọng, tác thành mối nhân duyên giữa ngươi và Tô Bội Bội.”

Ta nói một cách rộng lượng.

Đương nhiên cũng không tốt bụng như vậy.

Ngày mai đến gặp Hoàng Thượng, ai khóc ai cười, vẫn chưa biết được!

Lúc này ta nhìn thấy rõ sự nhẹ nhõm trên khuôn mặt phụ thân.

Phụ thân nhìn ta với ánh mắt tán thưởng, khác hẳn với kiếp trước.

Ở kiếp trước, hành vi cực đoan của ta đã khiến toàn bộ phủ Thừa tướng bất an.

Nhưng sắc mặt của Tô Bội Bội lại không được tốt cho lắm.

Kế hoạch của nàng ta là xúi giục Từ Cẩn Ngôn hủy hôn trước mặt mọi nguời, khiến ta tức giận và mất bình tĩnh trước mặt mọi người. Và hủy hoại danh hiệu mỹ nhân tài năng bậc nhất kinh thành của ta. Như vậy nàng ta mới có thể huỷ hoại địa vị và danh tiếng của ta.

Nhưng nàng ta không ngờ rằng, ta lại có thể lật mình, khiến cho nàng ta và Từ Cẩn Ngôn không nói lên lời.

Ở đây, danh tiếng quan trọng hơn bất kì điều gì khác.

“Nếu Mộc nhi cũng đồng ý thì tùy các ngươi. Chỉ cần hoàng thượng hủy bỏ hôn ước, tự nhiên ta sẽ tuân theo mệnh lệnh của hoàng thượng.”

Phụ thân ta lợi dụng tình thế mà mở lời.

Ngày hôm sau, ta chuẩn bị theo Từ Cẩn Ngôn vào cung gặp hoàng thượng.

Kết quả phủ Thừa tướng đột nhiên nhận được ý chỉ của Hoàng hậu, nói rằng hoa cúc trong cung đang nở rộ, mời tất cả các nữ tử của các vương quan đại thần chưa xuất giá đến thưởng hoa trong cung.

Ý chỉ vừa đưa ra, ta đương nhiên sẽ không làm trái lệnh, sáng sớm ta cùng Tô Bội Bội ngồi xe ngựa đi dự yến tiệc trong cung.

Trước khi đi, phụ mẫu dặn dò ta phải để mắt đến Tô Bội Bội, nàng ta mới trở về chưa hiểu quy tắc trong cung.

Tô Bội Bội tỏ vẻ không đồng ý, “Phụ mẫu yên tâm, con dễ thương như thế này, nhất định sẽ được Hoàng hậu yêu mến.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play