Ta Dựa Vào Sinh Con Để Xưng Bá Hậu Cung

Chương 13: Xuất cung


1 tháng

trướctiếp

"Hoàng thượng bớt giận, long thể quan trọng." Từ năm bảy tuổi Ngụy Phú Quý hầu hạ bên người Tĩnh An đế mới ba tuổi, đến nay đã hai mươi sáu năm. Trong lòng Ngụy Phú Quý, Tĩnh An đế không chỉ là hoàng đế Đại Việt mà còn là chủ tử ông ta muốn che chở cả đời. 

Tĩnh An đế hít sâu một hơi, nói: "Tối nay trẫm sẽ bồi mẫu hậu dùng bữa." 

Tĩnh An đế không định giấu chuyện này với Thái hậu, hiện tại y không còn tín nhiệm viện thủ Sầm Vĩnh Ninh nữa, còn hoài nghi lão ta chính là người của trưởng công chúa - Việt Thư. 

Y muốn nhanh chóng xác nhận tình trạng sức khỏe của mình, cũng chỉ có thể nhờ Thái hậu trợ giúp. Dù sao ở trong cung, y chỉ có thể xác định chỉ duy nhất Thái hậu mới một lòng với y. 

#Editor: Lathie - Mèo Ngũ Sắc 

Thái hậu còn chưa kịp cao hứng khi nhi tử đến chỗ mình liền phát hiện thần sắc của y không đúng. 

Đợi tới khi bà vẫy lui toàn bộ cung nhân cẩn thận hỏi, mới kích động nói: "Ai gia biết tiện nhân kia sẽ không tùy tiện bỏ qua cho mẫu tử ta như vậy!" 

Thái hậu nắm tay Tĩnh An đế, vội vàng hỏi: "Hoàng nhi hiện giờ có khó chịu không?" 

"Mẫu hậu đừng tức giận." Tuy trong lòng Tĩnh An đế rất giận nhưng trước mặt thái hậu, y vẫn an ủi bà. 

Thấy thái hậu vẫn kích động như cũ, y vội vàng nói: "Hôm nay nhi thần tới đây trừ muốn báo việc này cho mẫu hậu, cũng là muốn mẫu hậu lặng lẽ liên hệ với tiểu cô liên hệ với mấy đại phu bên ngoài khám cho nhi thần. Mẫu hậu, thân thể nhi thần như thế nào vẫn chưa có chẩn đoán chính xác, hiện tại chuyện khẩn yếu nhất chính là tranh thủ thời gian." 

Thái hậu vốn còn tức giận lập tức thu liễm lửa giận, gật đầu nói: "Con yên tâm, chuyện này mẫu hậu sẽ tự mình căn dặn tiểu cô của con." 

Trong lòng Thái hậu rõ ràng, chuyện này chỉ có thể giao cho thân muội muội cùng muội phu đi làm mới không bị lộ ra ngoài. Dù sao bà không có thân huynh đệ, chỉ có thân muội muội ở ngoài cung có thể dựa vào. Nếu không phải trên triều đình có muội phu, hoàng vị của nhi tử có lẽ sẽ không ngồi chắc được như hiện tại. 

"Làm phiền mẫu hậu." Tĩnh An đế nhìn thái hậu, chợt nghĩ tới mấy lời nói hôm nay của Hoa Manh. 

"Thật ra hôm nay nhờ có Hoa tần, nhi thần mới phát hiện được chuyện này." Tĩnh An đế nhắc lại mấy lời hôm nay của Hoa Manh, đáp: "Nếu không nhờ nàng, hôm nay sợ là nhi thần sẽ tiếp tục gọi Sầm Vĩnh Ninh tới bắt mạch." 

Thái hậu cũng nhớ lại biểu hiện của Hoa Manh ở cung Triều Hoàng sáng nay, nói: "Đứa nhỏ này rất tốt, tiểu cô cùng cô trượng con cũng rất thích nàng. Không bằng lấy cớ Hoa tần nhớ nhà, để cô trượng con mời đại phu tới Hoa gia?" 

So với việc mời đại phu tiến cung, Tĩnh An đế vẫn nên tìm một cái cớ để xuất cung, không dễ khiến người khác hoài nghi. 

Vốn Tĩnh An đế không có tâm tư này nhưng nghe Thái hậu nói, y lại có chút tâm động: "Trẫm sẽ hỏi Hoa tần về chuyện này, dù sao cũng cần nàng ấy phối hợp." 

Tĩnh An đế rất hài lòng với Hoa Manh nên không muốn quá mức sủng ái nàng, lo rằng việc mình quá mức sủng ái sẽ hại nàng thay đổi tính tình. Nhưng y lập tức nghĩ tới, có lẽ chuyện lần này có thể dò xét nàng ấy? 

Sau khi hạ quyết tâm, ngay ngày hôm sau Tĩnh An đế lại lần nữa triệu kiến Hoa Manh tới Phượng Lâm cung. 

Hoa Manh không biết một ngày này Tĩnh An đế đã trải qua những gì, đợi tới khi nàng tới Phượng Lâm cung liền bị Ngụy công công dẫn vào. 

Nhìn Tĩnh An đế đang ngồi ở bên trên, còn chưa kịp hành lễ, liền nghe thấy âm thanh của y truyền tới: “Nàng có muốn xuất cung về thăm nhà một chút không?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp