Bà cụ kia nhìn thấy Hề Hải Hồng hùng hổ mắng mỏ thì cũng cố gắng trấn định, la hét về phía người phụ nữ kia:
“Nguyệt Hoa à, trên đời này làm gì có người mẹ nào hãm hại con cái của mình chứ! Cháu cả, cháu hai à, hai đứa hãy khuyên nhủ mẹ mình đi, hãy nói rằng hai đứa không muốn mẹ mình rời đi!”
“Cháu cả, cháu hai à, hãy nói mẹ hai đứa rằng sau này, khi trưởng thành thì hai đứa có mơ ước gì đi!”
Cậu bé có giọng vịt đực bị bà nội dùng chân đạp một cái nên hơi run rẩy một chút rồi khóc lóc nức nở: “Con, con muốn đi học đại học trên thành phố lớn, muốn trở thành cán bộ… Mẹ, mẹ đừng đi mà, mẹ không thể rời bỏ chúng con!”
Bà cụ lại trừng mắt nhìn về phía cháu gái đang đứng trong phòng: “Cháu cả, cháu nói gì đi chứ!”
Bé gái đã mười ba, mười bốn tuổi nên thật ra cũng đã hiểu rõ rất nhiều chuyện. Cô bé nhìn về phía mẹ của mình – người phụ nữ tiều tụy quanh năm bị xích ở góc tường.
Lúc này, người phụ nữ kia đang quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào cô bé. Trong lòng cô bé ngổn ngang đủ loại cảm xúc phức tạp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play