Câu hỏi của Cố Chi Tang khiến cho giọng nói của “Quỷ Quế Anh” hơi dừng lại, ánh mắt của nó hơi trốn tránh:
“Đoàn sương mù màu đen gì cơ, đại nhân? Tôi cũng không biết thứ đó là thứ gì cả. Tôi là một con quỷ mà, rất dễ dàng bị lây dính một số thứ không sạch sẽ gì đó. Tôi thật sự đã quên mất bản thân gặp thứ kia ở đâu rồi.”
Thấy nó không muốn nói thật nên Cố Chi Tang cũng lười tốn nước bọt với nó. Lực lượng trong ấn chú mà cô đã đánh dấu trên người nó đột nhiên siết chặt lại, suýt chút nữa đã bóp nát âm hồn của nữ quỷ kia.
Một đoàn sương mù màu xám đậm quay cuồng, giãy giụa trên mặt đất, từng tiếng gào thét sắc nhọn đang truyền ra từ trong đó.
Lúc đầu, “Quỷ Quế Anh” còn có thể cứng miệng giả ngu, không ngừng cầu xin tha thứ và nói rằng bản thân thật sự không biết gì cả.
Nhưng mà, khi áp lực trên hồn phách càng lúc càng lớn hơn, đến mức chỉ cần gia tăng độ siết chặt thêm một chút là hồn thể của nó sẽ bị nổ tung, tan thành tro bụi!
Lúc này, “Quỷ Quế Anh” mới cảm thấy sợ hãi. Đôi mắt đỏ au của nó trừng to hơn, hét to: “Tôi sai rồi, đại nhân! Tôi nói! Tôi sẽ nói hết!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play