Bà Hách nói: “Chuyện là như thế này. Ban đầu, khi phát hiện ra thằng bé mắc căn bệnh này thì tôi cảm thấy vô cùng lo lắng. Tuy nhiên, về sau, xu hướng tự kỷ và trầm cảm của Tiểu Hằng càng ngày càng nghiêm trọng hơn. Bác sĩ đã khuyên tôi không nên can thiệp bằng các phương pháp y học quá quyết liệt.”
“Hơn nữa, khi thực hiện các thí nghiệm thì nhân cách thứ hai kia cũng là một nhân cách có tính tình nhẹ nhàng và dịu dàng. Cho nên, tôi đã quyết định sẽ trị liệu theo phương pháp bảo thủ.”
“Trên thực tế, trong vài năm đầu tiên, đặc biệt là khoảng thời gian trước khi Tiểu Hằng đi học đại học thì căn bệnh trầm cảm của thằng bé có xu hướng đỡ hơn rất nhiều dưới sự hỗ trợ của nhân cách thứ hai. Bên cạnh thằng bé đã có một số bạn bè mới.”
“Ngoại trừ việc tính cách của thằng bé sẽ có đôi khi ngẫu nhiên phát sinh thay đổi, trở thành một người hoàn toàn khác thì các mặt khác đều đang tiến triển theo hướng tốt hơn. Có một thời gian, tôi còn cảm thấy vô cùng biết ơn cô gái kia…”
“Nhưng mà, từ sau khi thằng bé rời khỏi nhà để đi học đại học thì mọi chuyện lại trở nên rất kỳ lạ, khiến cho tôi càng ngày càng cảm thấy sợ hãi.”
Nhân viên công tác hỏi: “Vì sao bà lại nói như vậy?”
Bà Hách cảm thấy bất an trong lòng, siết chặt hai tay rồi nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play