Bà ấy rất đau lòng, cũng cảm thấy hổ thẹn với con trai út. Bà ấy cảm thấy một đứa trẻ thông minh như anh ta trở thành bộ dạng ngày hôm nay là do người làm mẹ như bà ấy có một phần trách nhiệm.
Nhưng mỗi khi bà ấy gọi điện thoại về thì con trai út luôn dùng giọng điệu khắc nghiệt để làm tổn thương bà ấy.
“Năm đó, lúc bà vứt bỏ tôi thì sao không cảm thấy có lỗi với tôi? Bà có biết những đứa trẻ trong thôn luôn chế giễu tôi là đứa trẻ không có mẹ hay không? Mọi người còn cười nhạo cả cha tôi và ông bà nội của tôi nữa. Bà đừng giả vờ giả vịt, đừng có nói rằng bà yêu thương tôi!”
“Tôi nghe nói bà đã mua cho người anh trai kia của tôi quần áo hàng hiệu và căn nhà rộng lớn, còn cho anh ta đi du học nữa. Loại nông dân chân đất như tôi làm sao xứng đáng làm con trai của bà chủ lớn như bà chứ!”
“Đừng nói mấy câu như xin lỗi tôi, là chính bà đã tự tay phá hủy gia đình của chúng ta!”
“Năm đó bà nhất định phải ly hôn, ghét bỏ cha tôi nghèo khó, muốn đi đến thành phố để hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp hơn mà bây giờ lại cảm thấy áy náy thì không phải đã muộn rồi sao?”
“…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play