Mũi của Lâm Hồ có hơi chua xót, cô từ từ đứng lên, đi đôi giày cao gót ở bên cạnh giường rồi sau đó, đi đến bên cạnh chỗ nằm của vị tổng giám đốc kia và hung hăng giẫm lên khuôn mặt đầy thịt mỡ của ông ta.
Lúc sắp rời đi, cô ta còn đá vài cái vào chỗ kín của đối phương.
“Đồ súc sinh đáng chết! Đồ chó chết!”
Sau khi đá xong, cô ta vuốt lại tóc tai rồi ngồi xổm xuống, cố nén sự ghê tởm, mò mẫm tìm tòi trên người của tổng giám đốc X kia. Và cô ta đã tìm được điện thoại của ông ta.
Sau khi mở khóa điện thoại bằng vân tay của lão già đó, Lâm Hồ lật xem lịch sử trò chuyện của ông ta và Tiền Chứng, càng xem càng cảm thấy tức giận.
Nhưng cô ta đã kiềm chế lại và lấy điện thoại di động của mình ra để chụp ảnh, sao lưu lại bằng chứng.
Lịch sử nhắn tin của hai người này vẫn còn lưu giữ nhật ký trò chuyện vào khoảng thời gian từ một đến hai năm trước. Lúc đó, Tiền Chứng đã bắt đầu dắt mối cho ông ta, hơn nữa số lần còn thường xuyên một cách đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play