Sáng sớm hôm sau, Đoàn Thương Dữ đánh răng rửa mặt, sửa soạn xong xuôi rồi ngồi xuống bên mép giường, cúi người hôn nhẹ lên trán Cam Đường, cất giọng dịu dàng: “Đường Đường, anh phải đi rồi, bao giờ đến sân bay thì anh gọi cho em nhé.” Chắc lúc anh đến sân bay thì cô cũng đã dậy rồi.
Tuy Cam Đường không mở mắt, nhưng cô vẫn có phần nào tỉnh giấc, cô mơ hồ ừm một tiếng rồi cuốn chăn ngủ tiếp.
Đoàn Thương Dữ thấy vậy thì dừng động tác xoa nhẹ đầu cô lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cam Đường mơ màng ngủ thêm bốn mươi phút, thời gian này đối với cô chỉ ngang một cái chớp mắt, nhưng trong lúc đó, Đoàn Thương Dữ và Cao Trình đã đến sân bay.
Đoàn Thương Dữ vừa đi phía trước vừa lôi điện thoại ra gọi, Cao Trình tinh mắt nhìn thấy ảnh nền mới của sếp nhà mình.
Công viên giải trí? Áo thun quần jean?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT