Buổi sáng Phụng Hoàng thức dậy, mở miệng chim vươn đầu lưỡi rồi lại dang cánh bay qua, lạch cạch đậu trên túi chăn của Đường Táp, giơ vuốt khều: “Táp Táp, thức dậy thôi.”
Đường Táp ngủ rất say, vung tay một cái gạt Phụng Hoàng qua một bên. Phụng Hoàng nhảy nhót, cái vuốt kéo lấy góc chăn ra sức gọi cô dậy.
“Đường Táp, phải ôn môn chuyên ngành rồi!”
Đường Táp mơ màng đáp: “Tôi lướt qua một cái là nhớ được rồi...... Có chừng đó đáng để ôn tập sao?”
Được, nói hay lắm, đang kéo cừu hận đây mà!
Nhưng điều đáng hận chính là, trong lòng Đường Táp đang ôm một con Rồng.
Mắt của Phụng Hoàng bị sự đố kỵ làm đỏ hết cả rồi, cừu hận đáng để bùng nổ ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT