Trên đường về trường, điện thoại của An Luật cuối cùng cũng gọi vào được.
Đế Chiêu quả nhiên là tên gia hỏa tuân thủ quy tắc, đã lái xe thì không nghe điện thoại, đã nghe điện thoại thì không lái xe.
Anh tắp xe vào bên lề đường xong rồi mới nghe máy: “Có chuyện gì? Tôi đang lái xe, sắp về tới rồi. Có mang chút đồ ăn về cho cậu đây, coi như bồi thường việc bỏ rơi cậu, thế nào?”
Chuyện bỏ rơi An Luật này, thật sự không thể trách Đế Chiêu, anh không biết chuyện Phụng Hoàng nói với An Luật hôm nay sẽ ra ngoài chơi, mà Phụng Hoàng lại là tên đầu sỏ nói quên là quên, là do Phụng Hoàng nhắc cho nên Đế Chiêu chủ động nhận sai, mua một chút quà vặt vỗ về An Luật.
“Chuyện bỏ rơi tôi đợi sau hãy nói. Biết gì chưa? Trường học xảy ra chuyện rồi.” An Luật thở hổn hển, hình như là đang xuống lầu, “Tôi nghe bọn họ nói, phía bên học viện chính pháp phát hiện ra xác người.......”
Sắc mặt Đế Chiêu tức thì thay đổi ngay, nghiêng người qua một bên, thấp giọng hỏi: “Cậu xác định không phải là tin vịt? Thấy trên diễn đàn sao? Cụ thể là ở đâu?”
“Tôi xác định, chị tôi đã đến hiện trường rồi, chính là ở bên đường Trả Ơn, vừa rồi đội tuần tra bên quân viện bọn anh đã vây đường Trả Ơn lại rồi. Đế Chiêu, anh xác định Đường Táp đang ở cùng với các anh? Cô ấy lành lặn cả chứ? Có thiếu tay thiếu chân gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT