"Sau khi A Linh rời khỏi tiệm CD, người thanh niên vội vàng cầm lấy hoá đơn chạy theo: Có phải chúng ta đã từng gặp nhau không?
A Linh cười gượng: Có lẽ vậy.
Còn tiếp..."
Lý Hiểu Hồng ngồi ở ký túc xá đọc xong tiểu thuyết《 Chuyện của A Linh [ tập một ] 》, thảo luận về nội dung truyện với đám bạn cùng phòng đang chờ 《 Tân thần tượng toàn năng 》phát sóng: "Mấy cậu nói mình nghe, cái người mua CD này có phải A Minh không? Nhưng phần trước viết là máy bay A Minh bị rơi xuống biển mà? Mình đoán là anh ta được người khác cứu..."
"Người đó không phải là A Minh, A Minh không về được thật đâu, người đuổi theo A Linh lại có một mạch truyện khác..." Trình Dĩnh Doanh ngắm đồng hồ đếm ngược phát trực tiếp trên máy tính, thuận tiện spoil luôn cho bạn cùng phòng nghe.
Sở Văn kinh ngạc hỏi: "Sao cậu biết? Phần mới đã ra đâu?"
Bấy giờ Trình Dĩnh Doanh mới nhận ra mình đã lỡ lời, vội vàng lấp liếm: "Mình từng thấy Mộc Tuyết up trên weibo í..."
"Mộc Tuyết có đăng á? Sao mình lại không thấy nhỉ?" Lý Hiểu Hồng là đứa cuồng tác giả Mộc Tuyết nhất trong cả bọn, lúc nào cũng chú ý đến tác giả này, cầm di động mở weibo ra kiểm tra xem trang weibo của Mộc Tuyết có từng đăng không. Mộc Tuyết không up gì lên weibo nhiều, trong phút chốc Lý Hiểu Hồng đã lướt tới năm ngoái, không thấy Mộc Tuyết spoil chút nào: "Không có, Mộc Tuyết không nói đến mà."
"A ha ha... Hay là Mộc Tuyết thấy dân mạng bình luận nhiều quá nên mới nhắc qua?" Trình Dĩnh Doanh dời mắt sang chỗ khác.
Màn hình máy tính chuyển giữa chừng, hiện ra hình ảnh hiện trường của buổi tuyển chọn. Trình Dĩnh Doanh chuyển sự chú ý, cô chỉ vào màn hình: "Bắt đầu rồi, xem đi các cậu."
《 Tân thần tượng toàn năng 》là một gameshow mới, các thí sinh trẻ tuổi tham gia buổi tuyển chọn, họ phô bày, trình diễn các kĩ năng của mình, ban giám khảo chấm điểm rồi loại trừ dần, cuối cùng còn lại một nhân tài đăng quang ngôi quán quân, người đó có thể kí hợp đồng với công ty giải trí đứng đầu nước - Giải trí Đại Hoa.
Phát trực tiếp bắt đầu, theo thứ tự xuất hiện là bốn minh tinh giám khảo, bọn họ ngồi ở vị trí chuyên dụng của mình. Hôm nay là đêm chung kết 《 Tân thần tượng toàn năng 》, qua bao vòng đấu chỉ còn lại năm người. Màn hình vừa mới lướt qua chỗ ngồi của các thí sinh, Sở Văn và Lý Hiểu Hồng ngồi ở hai bên kích động lắc bả vai cô: "Dĩnh Doanh, thấy chưa? Hà Hạo Cảnh đến rồi, hôm nay trông hắn đẹp trai thật mà!"
Hà Hạo Cảnh là bạn trai của Trình Dĩnh Doanh, hai người mới hẹn hò được hai tháng.
Trình Dĩnh Doanh có khuôn mặt thanh tú nhưng lại không có duyên với nam sinh, 22 cái xuân xanh mà chưa một lần được tỏ tình. Ngày hội độc thân 11/11* trước cô vô tình có mặt ở trường, gặp được Hà Hạo Cảnh ở khoa quản lý, hắn dùng thân mình chắn đường cô, nghiêm túc nói: "Trình Dĩnh Doanh, anh thích em, hẹn hò với anh đi!"
Trình Dĩnh Doanh chưa từng hẹn hò, thế là đồng ý ngay tắp lự, và rồi cô với Hà Hạo Cảnh bắt đầu mối quan hệ hẹn hò. Hai người ở bên nhau chưa được một tuần thì Hà Hạo Cảnh muốn đến Bắc Kinh tham gia hoạt động tuyển chọn《 Tân thần tượng toàn năng 》. Đi tận hai tháng, cuối cùng cũng đến chung kết, chờ trận đấu đêm nay kết thúc, Hà Hạo Cảnh trở về là bọn họ có thể gặp nhau rồi.
Đêm nay Hà Hạo Cảnh trình diễn một bài hát, trước đó hắn còn phát biểu rất chân thành qua ống kính: "Bài hát này dành tặng cho một người rất quan trọng với tôi, nếu như không có người ấy, tôi sẽ không bao giờ đi được đến bước này..."
Bạn cùng phòng gào thét điên cuồng với Trình Dĩnh Doanh một hồi, các cô đều biết Trình Dĩnh Doanh đang qua lại với Hà Hạo Cảnh. Lý Hiểu Hồng mừng cho cô: "Người nói đến là cậu rồi, chính cậu vay tiền cho hắn đi Bắc Kinh, cũng chính cậu đi kéo vote cho hắn."
Trình Dĩnh Doanh đỏ mặt, ngượng ngùng phản bác lại: "Sao lại là mình được, nhỡ đâu là người nhà anh ấy thì sao?"
"...Cảm ơn chị gái của em." Âm thanh trong trẻo của Hà Hạo Cảnh truyền đến.
"Chị? Đây là cách xưng hô bí mật của hai người sao?" Sở Văn nghiêng đầu hỏi.
Trình Dĩnh Doanh lắc đầu: "Không phải, anh ấy lớn hơn mình mấy tháng, hơn nữa đúng là anh ấy có một người chị thật."
Trình Dĩnh Doanh hơi mất mát, hình như cô không chiếm được chút phân lượng nào trong lòng Hà Hạo Cảnh. Nhưng cô nghĩ lại, tuổi tác của ba mẹ Hà Hạo Cảnh đã cao, là chị gái Hà Mỹ Tình nuôi hắn lớn, mà cô chỉ mới quen biết Hà Hạo Cảnh một hai tháng mà thôi, rõ ràng không thể so sánh được.
Trình Dĩnh Doanh sau khi nghĩ thông, cô cười một tiếng, vực dậy tinh thần, tiếp tục xem chương trình.
Trận đấu phát trực tiếp, cuối cùng là Hà Hạo Cảnh đăng quang quán quân.
*
Ba ngày sau, trường học cho nghỉ đông.
Trình Dĩnh Doanh là người Quảng Xuyên, học đại học ở khu Phiên, nhà cô ở khu Phương, khoảng hơn một giờ đi xe buýt. Ba ngày đạt quán quân đã qua mà Trình Dĩnh Doanh vẫn chưa thấy Hà Hạo Cảnh liên hệ với mình. Thỉnh thoảng cô lướt weibo thấy nội dung hắn mới đăng đều có ý là sau chiến thắng thì hắn đã nhận rất nhiều phỏng vấn, không có cả thời gian để ăn miếng cơm, uống miếng nước.
Cho nên-
Không có thời gian liên lạc với bạn gái.
Có lẽ đây là cái khó khi yêu đương với idol nhỉ.
Trình Dĩnh Doanh rất biết ý, để Hà Hạo Cảnh không cảm thấy ngột ngạt, cô phải làm một người bạn gái dịu dàng và săn sóc.
Trình Dĩnh Doanh về nhà, ba mẹ cô đều phải đi làm nên không có ở nhà. Buổi sáng mẹ Trình có liên hệ với cô qua wechat, buổi tối công ty hai người có cuộc họp thường niên nên không về nhà nấu cơm, bảo cô sang nhà hàng xóm Lôi đối diện ăn.
Trình Dĩnh Doanh ngồi ở nhà sắp xếp lại hành lý mang từ trường về, giết thời gian đến giờ cơm tối mới sang đó.
Lúc Trình Dĩnh Doanh ba bốn tuổi, ba mẹ mua nhà mới, một nhà bốn người ở lại nơi này. Cách vách là nhà họ Lôi chuyển vào sớm hơn nhà bọn họ một hai năm. Trong nhà có con trai độc nhất Lôi Kiệt Bân, và chị gái Trình Dĩnh Doanh - Trình Dĩnh Văn, học chung từ tiểu học đến đại học. Hai nhà tự nhiên có chung chuyện để nói, nhanh chóng thân thiết với nhau.
Mặc dù Trình Dĩnh Văn và Lôi Kiệt Bân học cùng cấp nhưng đôi khi họ được xếp vào cùng lớp. Trên thực tế, quan hệ của Lôi Kiệt Bân và Trình Dĩnh Văn không tốt như thế, ngược lại Lôi Kiệt Bân thân với Trình Dĩnh Doanh như hai anh em ruột.
Trình Dĩnh Doanh biết rất nhiều bí mật của Lôi Kiệt Bân, ví dụ như Lôi Kiệt Bân thích Trình Dĩnh Văn, hai người họ đều học cực kì giỏi, Trình Dĩnh Văn lại hiếu thắng, nếu như thành tích của Lôi Kiệt Bân cao hơn cô ấy thì cô ấy sẽ không chơi với anh. Cho nên nhiều năm rồi, Lôi Kiệt Bân cứ liên tục đứng thứ hai thứ ba, để hạng nhất cho Trình Dĩnh Văn; Lôi Kiệt Bân lên cấp 2 bỗng có hứng thú viết tiểu thuyết mạng, thấy xấu hổ khi dùng tên thật viết tiểu thuyết ngôn tình nên mới mượn chứng minh thư của Trình Dĩnh Doanh, đăng ký bút danh là "Mộc Tuyết", không ngờ lại trở nên nổi tiếng...
Hai nhà Trình, Lôi đều không biết Lôi Kiệt Bân viết tiểu thuyết làm giàu, chỉ biết anh kiếm được tiền từ việc làm lập trình viên hai năm rồi mở một công ty điện ảnh. Năm trước anh mua một căn hộ ở vùng nội thành, giá bất động sản cộng với chi phí cải tạo lên tới mười triệu nhân dân tệ. Lôi Kiệt Bân muốn cho ba mẹ sang ở nhà mới, nhưng ba mẹ Lôi muốn ở lại nơi cũ, có hàng xóm quen biết mười mấy năm, giao thông thuận tiện nên hai ông bà lưu luyến không muốn rời.
Cuối cùng Lôi Kiệt Bân bỏ tiền ra trang trí lại nhà cũ, trong nhà vô cùng xa hoa.
Trình Dĩnh Doanh nhấn chuông cửa, người mở cửa là một chàng trai trẻ cao ráo vô cùng tuấn tú, mặc đồ ở nhà khoác áo khoác đen, dáng vẻ lười nhác.
Cô ngạc nhiên hỏi: "Anh Kiệt Bân, sao anh lại ở đây?"
Tuy rằng Lôi Kiệt Bân mở một công ty điện ảnh nhưng anh lại không để ý đến việc của công ty, dành hầu hết thời gian ở nhà để sáng tác.
"Đây là nhà anh, sao anh không thể ở đây chứ?"
Lôi Kiệt Bân đáp lại một câu làm Trình Dĩnh Doanh không còn gì để nói, cô nhún vai: "Em chỉ tiện hỏi thôi mà..."
Trình Dĩnh Doanh đi vào nhà, không thấy mùi thức ăn quen thuộc, trong nhà cũng vắng tanh: "Chú và dì đâu anh?"
Ba mẹ Lôi lớn tuổi hơn ba mẹ Trình một chút, năm ngoái mẹ Lôi năm mươi tuổi về hưu, ba Lôi sợ mẹ Lôi ở nhà nhàm chán nên từ chức ở nhà cùng bà, dù sao con trai rất giàu có, đỡ đần giúp ba mẹ được rồi.
Lôi Kiệt Bân đóng cửa rồi trả lời cô: "Đi tụ tập với bạn rồi."
Trình Dĩnh Doanh nói: "Mẹ em bảo em đến ăn cơm..."
Lôi Kiệt Bân đáp: "Cho nên mẹ anh bảo anh ở lại chăm em."
Vẻ mặt Trình Dĩnh Doanh đầy ghét bỏ: "Nhưng anh không biết nấu ăn mà!"
Lôi Kiệt Bân nắm chặt vai cô, không hài lòng nói: "Em đi theo anh thì chắc chắn không chết đói được."
Trình Dĩnh Doanh gật đầu, anh Kiệt Bân có tiền mà, sao nỡ để cho bé thanh mai chết đói được.
Lôi Kiệt Bân lái xe đưa Trình Dĩnh Doanh đến một nhà hàng ven sông ở Thái Cổ Thành, nhà hàng theo phong cách cổ đại, có chỗ ngồi ngoài trời lại trang trí thêm đèn nhiều màu sắc rất bắt mắt, nhưng trời nổi gió lạnh không hợp ngồi ăn ngoài trời.
Hai người vào trong nhà hàng, ngồi bàn cạnh cửa kính thủy tinh sát đất hướng ra phía sông.
Hai người ổn định tại chỗ gọi món, Lôi Kiệt Bân hỏi cô: "Em muốn ăn gì?"
"Em gì cũng được." Trình Dĩnh Doanh không kén ăn, chỉ cần không phải là thứ kì quái gì đó là được.
Lôi Kiệt Bân đọc qua thực đơn, kêu người phục vụ gọi món: "Cho một phần ăn cặp đôi cao cấp."
Người phục vụ ghi lại, đối chiếu với hai người: "Một phần ăn cặp đôi cao cấp, hai người còn gọi thêm gì nữa không?"
"Không có gì." Lôi Kiệt Bân trả thực đơn cho người phục vụ.
Lúc đầu Trình Dĩnh Doanh đi ăn với Lôi Kiệt Bân, anh lười phối hợp nhiều món bèn gọi thẳng phần ăn cặp đôi, khi đó cô có hơi để ý, dù sao họ không phải một cặp.
Về sau thì thông não rồi, chỉ là ra ngoài ăn một bữa mà thôi.
Không ai biết hai người có phải là cặp đôi hay không, quan tâm làm gì, no là được.
Hôm nay là sinh nhật của Trình Dĩnh Doanh, Lôi Kiệt Bân cố ý bảo ba mẹ ra ngoài ăn, còn mình đưa Trình Dĩnh Doanh đi ăn tiệc. Hai tay Lôi Kiệt Bân đan vào nhau, anh chống cằm nhìn chằm chằm vào đĩa bít tết của Trình Dĩnh Doanh.
Trước khi kịp để ý, bọn họ đã quen biết nhau được 18 năm, khi ấy cô vẫn còn là một đứa trẻ bé bỏng đáng yêu. Anh còn nhớ rõ, hồi nhỏ vừa thấy một em gái đáng yêu như vậy thì liên tục cầu xin ba mẹ sinh em gái. Tuy nhiên do vấn đề chính sách sinh sản lúc bấy giờ, ba mẹ anh không thể sinh nhiều hơn một đứa.
Do vậy anh chỉ có thể lên kế hoạch biến em gái nhà hàng xóm thành em gái mình, đây là một vấn đề khó giải quyết bởi em ấy không thích chơi cùng con trai, cứ thấy Lôi Kiệt Bân thì lại trốn sau lưng chị gái.
Trình Dĩnh Văn và Lôi Kiệt Bân là bạn học cùng trường, Trình Dĩnh Văn hiếu thắng không thích chơi với người ưu tú hơn mình nên có ý đối đầu với anh. Sau đó, mỗi lần thi cứ thì Lôi Kiệt Bân lại cố ý kém Trình Dĩnh Văn, thường xuyên mang các đề luyện tập khó sang nhà họ Trình nhờ Trình Dĩnh Văn giảng hộ. Dần dà như vậy, bé con Trình Dĩnh Doanh bắt đầu quen thuộc với Lôi Kiệt Bân, không còn kháng cự như trước nữa.
Quá trình khiến cho Trình Dĩnh Doanh thân với anh rất dài, quanh năm suốt tháng ở chung, tình cảm Lôi Kiệt Bân dành cho cô dần dần có biến chuyển, không còn là tình cảm đơn thuần mà anh trai dành cho em gái nữa mà chuyển thành tình cảm nam nữ.
Nhanh như chớp mắt, Trình Dĩnh Doanh đã 22 tuổi, sáu tháng nữa là tốt nghiệp đại học.
Anh thấy đây chính là lúc để quan hệ của bọn họ thay đổi...
Lôi Kiệt Bân mò tay xuống túi quần, lấy ra một hộp trang sức tinh xảo đặt ở dưới gầm bàn, cân nhắc xem nên tỏ tình với cô như thế nào.
"Đinh!"
Điện thoại của Trình Dĩnh Doanh vang lên, cô ngừng ăn, nhìn tin nhắn được gửi đến: "Bạn trai em nhắn tin."
Lôi Kiệt Bân sửng sốt nhìn Trình Dĩnh Doanh, cô có bạn trai từ khi nào?
Trình Dĩnh Doanh mở điện thoại, đọc tin nhắn mà Hà Hạo Cảnh gửi tới:
- Dĩnh Doanh, chúng ta chia tay đi.
*Ngày hội độc thân (hay Quang côn tiết 光棍节) là một ngày cho những người độc thân, được tổ chức vào ngày 11 tháng 11.
Trong ngày, người độc thân trẻ tổ chức các buổi tiệc và Karaoke để gặp gỡ bạn bè mới và qua đó thử vận may của mình cho những mối quan hệ mới. Nó đã trở thành ngày mua sắm trực tuyến lớn nhất thế giới. Họ cũng thường ăn quẩy và bánh bao vào ngày này, thường là 4 quẩy (tượng trưng 4 số 1) và 1 bánh bao nhỏ (tượng trưng dấu chấm giữa 11.11). (Nguồn: wikipedia)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT