Edit: Jiang
Beta: Dinh Dinh
“Không cần đâu, em về liền.” Lâm Sơ Diệp theo bản năng ngăn cản lại nhưng Phó Viễn Chinh đã cúp máy.
Lâm Sơ Diệp đành phải cất điện thoại, nhìn Ôn Tịch Viễn có chút áy náy: “Tôi phải về rồi, cảm ơn bữa tối của anh.”
Ôn Tịch Viễn nhìn chằm chằm cô một lát, sau đó gật gật đầu: “Ăn cơm xong rồi đi.”
Đa số người ngoài đều bàn tán thái độ sống không tốt của Ôn Tịch Viễn, hơn nữa vài người trong quán còn nói những lời rất khó nghe. Cô sợ khi Phó Viễn Chinh tới đây cũng mặt nặng mày nhẹ giống những những người kia.
Tuy rằng bình thường Phó Viễn Chinh và cô trao đổi không nhiều nhưng Lâm Sơ Diệp biết anh có tính hơi cuồng em gái. Đến lúc đó nếu mà bị anh nhìn thấy cô đang ở cùng một chỗ với người đàn ông xa lạ thì chắc chắn sẽ không tránh khỏi sự hiểu lầm, cho rằng cô đơn thuần thiện lương bị Ôn Tịch Viễn lừa gạt, sợ là sẽ nổi giận một trận linh đình cho mà xem.
Lâm Sơ Diệp cũng không hi vọng người thân bên cạnh mình nhìn Ôn Tịch Viễn với ánh mắt khinh thường cho nên muốn tốc chiến tốc thắng, để lúc Phó Viễn Chinh tới thì mình cũng đã ăn xong.
Nhưng lúc cô vất vả đút miếng cuối cùng vô miệng thì lại bị sặc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT